Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 768 -




Mọi người nghe thấy vậy thì đều gật đầu, trước đó bọn họ đã từng bỏ phiếu trong đội sản xuất, biết hôm nay là ngày tổng tuyển cử cán bộ công xã, nếu không cũng sẽ không có nhiều người đổ xô đến trấn xem náo nhiệt như vậy.
“Các đồng chí, sau hai vòng bỏ phiếu, số phiếu của đồng chí Tần Thanh Man và đồng chí Vi Phàm bằng nhau, nghĩa là phải tiến hành bỏ phiếu vòng thứ ba, sau khi hai bên huyện và công xã bàn bạc, chúng tôi quyết định lấy số phiếu cuối cùng của quần chúng nhân dân ở hiện trường làm thước đo, theo quy định, đồng chí Vi Phàm đã được bầu trước đó, và số phiếu bầu khoảng bảy tám trăm phiếu, bây giờ chúng tôi cần bỏ phiếu cho đồng chí Tần Thanh Man.”
Phương Minh Kiệt nói đến đây thì cảm giác cổ họng mình có chút khô khốc, nhưng đây là bước cuối cùng cũng là bước duy nhất có thể đánh bại phe Chu Kinh Quốc, ông ấy nhất định phải nói cho mọi người biết rõ.
“Các đồng chí, bây giờ chúng ta sẽ tiến hành bỏ phiếu vòng thứ ba cho đồng chí Tần Thanh Man, những ai đồng ý cho đồng chí Tần Thanh Man trúng cử vị chỉ chủ nhiệm hội phụ nữ công xã, xin hãy giơ tay.”
Phương Minh Kiệt vừa nói xong, một mảnh cánh tay đồng loạt dơ lên.
Lần này còn chấn động hơn lần bỏ phiếu cho Vi Phàm nhiều, gần tám mươi phần trăm số người có mặt ở hiện trường đều giơ tay của mình lên.
Chu Kinh Quốc và Giang Viễn Khôi bất đắc dĩ nhìn một mảng tay ở hiện trường.
“Tôi nói mọi người này, mọi người có biết Tần Thanh Man là ai không mà giơ tay đồng ý?” Người đầu tiên không nhịn được là Vi Phàm.
Nhìn thấy mình sắp được chọn làm cán bộ công xã, có thể ăn lương nhà nước cấp, kết quả vào thời khắc mấu chốt ngoài cửa công xã lại đến nhiều người như vậy, hầu hết những quần chúng nhân dân nghe Phương Minh Kiệt thông báo đều giơ tay.
Vi Phàm không thể chấp nhận được.
Bà ta là người đầu tiên đứng ra phản đối.
Nhìn thấy đang Vi Phàm tức giận, cho dù là Chu Kinh Quốc hay là ba người Diêu Đào Hoa đều nhìn ra Vi Phàm khác Tần Thanh Man nhiều như thế nào.
Lúc trước Vi Phàm thắng một ván không chỉ đắc ý vênh váo, mà còn tỏ ra coi thường đối thủ trước mặt Tần Thanh Man, lúc đó Tần Thanh Man chỉ bình tĩnh đối mặt, vẻ mặt không hề thay đổi.
Bây giờ nhìn lại, vẻ mặt của Tần Thanh Man không hề thay đổi, kết quả Vi Phàm lại không kiên nhẫn nhảy dựng lên.
Ưu điểm và nhược điểm trong tính cách của hai người hiện ra không sót tí nào.
Ánh mắt của ba người Diêu Đào Hoa nhìn về phía Tần Thanh Man mang theo sự áy náy, ba người không trúng tuyển là do quyết định của thôn, người có năng lực mà đồn tuyển ra, nhân phẩm không tệ nên lập tức thừa nhận Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man nhìn thấy ánh mắt của mấy người Diêu Đào Hoa thì sửng sốt một lát, sau đó cô bình tĩnh gật đầu.
Cô tôn trọng những người tôn trọng mình.
Lúc này Vi Phàm còn chưa nhận ra mình không chỉ mất tư cách tranh cử, mà còn bị nghi ngờ về nhân phẩm, bà ta thấy không có ai trả lời mình thì trực tiếp lôi một người lại rồi lớn tiếng hỏi: “Cô có biết Tần Thanh Man không?”
“Đương nhiên tôi biết.”
Người phụ nữ bị Vi Phàm lôi kéo là một người có thân thể khỏe mạnh, rất bất mãn với việc Vi Phàm lôi kéo mình, cô ấy lớn tiếng nói: “Bà làm gì vậy? Không chịu nổi việc thua cuộc sao? Chúng tôi bầu cho đồng chí Tần Thanh Man, đương nhiên là vì biết Tần Thanh Man,”
“Cô là người của đồn Kháo Sơn?” Vi Phàm muốn nôn ra máu, không nghĩ bà ta lại xui xẻo như thế, chỉ tùy tiện lôi kéo một người lại có thể là người của đồn Kháo Sơn.
“Không phải, tôi không phải là người của đồn Kháo Sơn.”
Người phụ nữ khinh thường liếc nhìn Vi Phàm, trực tiếp giải thích: “Mặc dù tôi không phải là người của đồn Kháo Sơn, nhưng em gái của chồng tôi gả cho người của đồn Kháo Sơn, bà nói xem tôi có biết đồng chí Tần Thanh Man không?”
Người phụ nữ này quả thực có người thân gả đến đồn Kháo Sơn, cô ấy biết đến Tần Thanh Man thông qua người thân của mình.
Tuy rằng trước đây, chuyện Tần Thanh Man hy sinh bản thân cứu người bởi vì thân phận của kẻ bắt cóc mà không công bố rộng rãi, những cứu người là chuyện đáng được mọi người ca tụng, nên vẫn có thể kể ra ngoài.
Bởi vì chuyện này, nên rất nhiều người có mặt ở hiện trường bỏ phiếu cho Tần Thanh Man, thật sự biết cô.
Hơn nữa, Tần Thanh Man rất dễ nhận ra, Phương Minh Kiệt vừa mới tuyên bố bỏ phiếu, mọi người lập tức giơ tay.
Có thể nói, mấy thím, các nàng dâu lớn, nhỏ đồn Kháo Sơn, ai mà không có nhà mẹ để.
Có nhà mẹ đẻ là tốt rồi.
Ở hiện trường, từng người một, ngay cả người đồn Thạch Đầu của Vi Phàm cũng có người giơ tay ủng hộ Tần Thanh Man, được bầu làm chủ nhiệm hội phụ nữ công xã.
Thời đại này rất hiếm một cán bộ tốt không sợ hội Ủy ban Cách mạng, một nhóm bần nông và trung nông có căn cơ không sợ Chu Kinh Quốc trả thù, trực tiếp tại chỗ giơ tay ủng hộ Tần Thanh Man.
Dù sao đứng ở trước cổng công xã đều là người đồn Kháo Sơn, đoàn người phía trước nhiều người do tay như vậy, có một mảng tay che ở phía trước cho dù mắt của Chu Kinh Quốc có tinh đến đâu đi nữa, ông ta còn có thể đứng ở xa nhận ra người sao?
Nghĩ đến đây, vốn số người quen biết Tần Thanh Man không nhiều lắm nhưng họ vẫn giơ tay lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận