Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 786 -




Đám đông lại reo hò nhiệt tình, tiếng vỗ tay và chúc mừng kéo dài rất lâu.
Một lúc sau, Tần Thanh Man đeo xong huy chương mới yêu cầu đám đông yên tĩnh lại, lúc này mọi chuyện đã ổn định, mọi người không cần phải tụ tập trước cổng công xã nữa.
Trước tiên Tần Thanh Man yêu cầu mọi người giải tán.
Người dân tham gia chứng kiến tận mắt việc tuyển chọn cán bộ công xã, mọi người đều hài lòng với sự lựa chọn nên ai cũng nghe lời không đứng lâu nữa mà hài lòng rời đi.
Khi đám đông rời đi, cổng công xã dần dần yên tĩnh trở lại.
Lúc này, Vương Thừa Bình và những người khác cũng phải rời đi.
Tống Thiếu tướng phải trở về tỉnh thành, Vương Thừa Bình cũng phải về sư đoàn, đội ngũ đến nơi này thì chia cách.
Có rất nhiều người đang nói chuyện, Tần Thanh Man dĩ nhiên sẽ không mở miệng hỏi tình hình của Vệ Lăng.
Nhưng Vương Thừa Bình biết Tần Thanh Man nhất định lo lắng cho an nguy của Vệ Lăng, không thể tiết lộ cái gì, nhưng nhìn Tần Thanh Man thiện ý gật đầu một cái, có một số chuyện chỉ có thể hiểu, không thể nói ra.
Tần Thanh Man thấy vẻ mặt của Vương Thừa Bình cũng biết Vệ Lăng tạm thời an toàn.
Trái tim tôi vốn đang treo lơ lửng cũng dần hạ xuống.
Quần chúng rời đi, Vương Thừa Bình và Tống Thiếu tướng đại diện cho quân đội cũng dẫn đầu đội ngũ rời đi, trước cửa công xã cũng chỉ còn lại Hà Kiến Bạch, Phó huyện trưởng giám sát việc bầu cử cán bộ và các thành viên của công xã.
"Đồng chí Phương Minh Kiệt, chúc mừng công xã Hồng Kỳ đã hoàn thành xuất sắc việc bầu cử chủ nhiệm hội phụ nữ."
Hà Kiến Bạch bày tỏ lời chúc mừng tới Phương Minh Kiệt Bí thư Đảng ủy công xã.
Đồng thời ông ta cũng phải rời đi.
Xã Hồng Kỳ cách thị trấn hơi xa, lúc này nhiệm vụ của ông ta đã hoàn thành cũng thừa dịp thời tiết vẫn khá đẹp nên vội vàng chạy về thị trấn. Quá trình bầu cử cán bộ ở xã Hồng Kỳ hôm nay rất nhiều gặp rất nhiều khó khắn, trước tiên anh ta phải báo cáo tình hình ở đây cho thị trấn càng sớm càng tốt.
Phương Minh Kiệt biết Hà Kiến Bạch sắp đi vì vậy ông ấy nhanh chóng nắm tay Hà Kiến Bạch, nói với giọng chân thành: "Đồng chí Hà, hôm nay vất vả cho ông rồi! Cảm ơn sự giám sát của ông trong suốt quá trình để chúng tôi có thể bầu cử đồng chí phù hợp nhất.”
Cuộc bầu cử cán bộ công xã hôm nay xảy ra chuyện gì ai cũng biết nhưng những lời tử tế vẫn phải nói trước mặt.
“Trách nhiệm của tôi, không vất vả, không vất vả!”
Hà Kiến Bạch nói lời lịch sự rồi bắt tay từng cán bộ công xã.
Cuối cùng đứng trước mặt Tần Thanh Man, chân thành nói: “Đồng chí Tần Thanh Man, tôi rất xem trọng cô, cô nhất định phải phục vụ nhân dân thật tốt.”
“Đồng chí Hà, tôi sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của đồng chí.”
Tần Thanh Man cảm ơn Hà Kiến Bạch vì đã bảo vệ cô trước đó.
Hà Kiến Bạch gần như đã nói lời tạm biệt với mọi người, ông ta nhìn về phía đặc phái viên công an Lý Hồng Nghĩa, Lý Hồng Nghĩa cũng là đặc phái viên công an xã Hồng Kỳ và cũng tham gia bỏ phiếu bầu cử cán bộ công xã ngày hôm nay.
“Đồng chí Lý Hồng Nghĩa, chúng ta cùng nhau về thị trấn đi.”
Đơn vị hành chính của Hà Kiến Bạch và Lý Hồng Nghĩa đều ở thị trấn, công việc của công xã gần như đã được xử lý xong nên họ có thể cùng nhau trở về thị trấn.
“Đồng chí Hà, chúng ta cùng đi thôi!” Lý Hồng Nghĩa dự định đi xe của Hà Kiến Bạch về thị trấn.
Đi ô tô nhanh hơn so với đi xe đạp và cũng thoải mái hơn trong thời tiết này.
Ngay khi Hà Kiến Bạch và Lý Hồng Nghĩa đạt được sự đồng thuận, Tần Thanh Man đột nhiên xen vào nói một câu: “Đồng chí Lý Hồng Nghĩa, phiền anh áp giải Vi Phàm đến cục công an huyện để thẩm vấn, việc vu khống quân nhân mà không có bằng chứng là tội rất nghiêm trọng.”
Lời nói của Tần Thanh Man làm cho khung cảnh đặc biệt yên tĩnh.
Vừa tỉnh dậy, Vi Phàm hoảng sợ trợn tròn mắt, bà ta còn tưởng rằng mọi chuyện đã xong hết rồi.
"Tần… Đồng chí Tần Thanh Man, tôi…" Vi Phàm muốn nhận lỗi với Tần Thanh Man.
Nhưng Tần Thanh Man lập tức ngăn cản Vi Phàm nói lời xin lỗi, đến bây giờ mới xin lỗi còn ý nghĩa gì nữa chứ.
"Vi Phàm là ứng cử viên cán bộ công xã được người dân bầu chọn, càng phải chú ý lời ăn tiếng nói của mình chứ không phải là đoán mò vô căn cứ, không có bằng chứng đã vu oan cho một người quân nhân, cho nên Vi Phàm phải trả giá cho từng lời nói và hành vi của bản thân, nếu không sẽ gây tổn hại đến mối quan hệ giữa quân và dân.
Tần Thanh Man biết Chu Kinh Quốc nhất định sẽ bảo vệ Vi Phàm nên trước hết cô phải đổ lên đầu Vi Phàm một tội danh thật lớn, người như vậy chết thì hơi đáng tiếc nên rất thích hợp đem đi cải tạo lao động.
Chu Kinh Quốc cũng có ý muốn bảo vệ Vi Phàm, dù sao thì Vi Phàm cũng là người của ông ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận