Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 787 -




Kết quả Tần Thanh Man ra tay quá nhanh, một câu gây tổn hại đến quan hệ thân thiết của quân và dân làm ông ta á khẩu không trả lời được. Hơn nữa, một vị cán bộ quân đội cấp cao mới đến thị trấn Hồng Kỳ lại rất khen ngợi Tần Thanh Man, lúc này ông ta nào dám đối đầu với Tần Thanh Man.
Như vậy không phải là tự tìm đường chết sao!
Chu Kinh Quốc nhớ đến một nhà Ngô Viễn Minh đến nay vẫn không có một chút tin tức gì, cuối cùng bất đắc dĩ ngậm miệng.
Chu Kinh Quốc không mở miệng, Giang Viễn Khôi lại càng không thể giúp được Vi Phàm.
Có thể nói, cùng một lúc Vi Phàm bị hai người đồng loạt bỏ mặc.
Mặc dù Vi Phàm là người mà Chu Kinh Quốc nâng đỡ vào công xã, nhưng vì chưa vào được công xã, chuyện cơ mật cũng chưa biết nhiều nên trong tay không nắm được nhược điểm của Chu Kinh Quốc. Chỉ cần bà ta không ngu ngốc nhất định sẽ biết ở cục công an cái gì nên nói cái gì không nên nói.
Tần Thanh Man có thể trừng phạt Vi Phàm một lần, Chu Kinh Quốc cũng có thể trừng trị Vi Phàm lần thứ hai.
Lúc này Vi Phàm hoàn toàn mất hết sức lực ngã trên mặt đất.
"Đồng chí Lý Hồng Nghĩa, chuyện của Vi Phàm vất vả cho anh rồi." Tần Thanh Man rất hài lòng với tình hình bây giờ, cũng rất vừa lòng với sự nhượng bộ của Chu Kinh Quốc.
"Đồng chí Tần Thanh Man, với tư cách là đặc phái viên được cục công an cử đến, vốn dĩ giám sát địa phương là việc của chúng tôi. Cô yên tâm, cục công an chúng tôi sẽ nghiêm túc thẩm vấn Vi Phàm, nhất định sẽ cho cô và đồng chí Vệ Lăng một lời giải thích rõ ràng."
Lý Hồng Nghĩa đã gặp Tần Thanh Man vài lần, cũng đã từng quen biết Tần Thanh Man nên lời nói vô cùng khách khí.
"Vất cho cho các đồng chí." Hà Kiến Bạch ở bên cạnh đợi Lý Hồng Nghĩa nói chuyện xong với Tần Thanh Man mới cùng nhóm người Phương Minh Kiệt hàn huyên vài câu rồi lên xe, trên xe lần này không chỉ có Lý Hồng Nghĩa mà còn thêm Vi Phàm.
Đây là lần đầu tiên Vi Phàm ngồi xe con. Nhưng bà ta không muốn ngồi chút nào.
Chiếc xe con dần dần đi xa tầm mắt mọi người, nhân viên trước cổng công xã ngày một ít, các thành viên của đại đội sản xuất do công xã quản lý, còn cả quản lý đại đội sản xuất cũng đã rời đi trước đó rồi, lúc này trước cổng công xã đều chỉ còn lại nhân viên làm việc.
"Đồng chí Tần Thanh Man, cô vừa mới đến làm việc ở công xã nên có thể vẫn chưa quen với công xã, hay là tôi để cho đồng chí Trịnh An Quốc dẫn cô đi tham quan một vòng công xã, tiện thể dẫn cô tới văn phòng của cô xem thử."
Phương Minh Kiệt thân là người đứng đầu công xã Hồng Kỳ, tất nhiên không thể đem tư thế ông chủ nhưng cũng không thể hạ thấp bản thân đối với Tần Thanh Man.
Dứt khoát gọi Trịnh An Quốc dẫn Tần Thanh Man đi vòng quanh quan sát, coi như là để quen thuộc với môi trường và các ban ngành ở công xã.
"Cảm ơn đồng chí Phương Minh Kiệt đã sắp xếp!"
Tần Thanh Man rất hài lòng với sự sắp xếp của Phương Minh Kiệt.
"Đồng chí Tần Thanh Man, về sau chúng ta là đồng nghiệp ở công xã, cũng là ‘đồng đội’ vì dân phục vụ, sau này các ban ngành trong công xã phải phối hợp với nhau để hoàn thành công việc mới làm cho công xã Hồng Kỳ của chúng ta trở nên tiên tiến hơn."
Phương Minh Kiệt dùng giọng phổ thông nói rõ ràng.
Bất luận là Tần Thanh Man với Chu Kinh Quốc có mâu thuẫn hay không thì đều không thể thể xảy ra ở trên bàn tiệc được.
Tần Thanh Man đương nhiên là nghe hiểu lời chỉ bảo của Bí thư Đảng ủy công xã, cung kính gật đầu: "Đồng chí Minh Kiệt, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ phối hợp công việc với mọi người thật tốt."
"Tốt, hoan nghênh đồng chí Tần Thanh Man gia nhập đại gia đình công xã!"
Phương Minh Kiệt dẫn đầu chúc mừng Tần Thanh Man, những người khác cũng rối rít chúc mừng Tần Thanh Man.
Đều là những người làm quan chức, ai cũng biết đạo làm quan nên giờ phút này mọi người đều khéo léo thể hiện vẻ mặt tươi cười.
Mọi người chúc mừng Tần Thanh Man xong, lập tức giải tán ra sau lưng Phương Minh Kiệt.
Ngay cả Tiền Tương Dương cũng tới văn phòng của mình xử lý công việc.
Vài phút sau, nhân viên công xã đến giờ tan làm cũng về gần hết, chỉ có Trịnh An Quốc đi theo sau một cô gái trẻ, cô gái cười ngại ngùng, nhìn qua còn nhỏ hơn vài tuổi so với Tần Thanh Man.
"Đồng chí Thanh Man, vị đồng chí này là Bành Hiểu Nam, là trợ lý của chủ nhiệm hội phụ nữ."
Trịnh An Quốc giới thiệu cô gái đứng ở bên cạnh mình với Tần Thanh Man.
"Xin chào đồng chí Tần Thanh Man!"
Bành Hiểu Nam được Trịnh An Quốc giới thiệu, chủ động chào hỏi Tần Thanh Man.
"Xin chào đồng chí Bành Hiểu Nam, sau này chúng ta là đồng nghiệp, tôi vừa đến đây còn cần cô chỉ bảo nhiều chỗ." Tần Thanh Man tươi cười chào hỏi Bành Hiểu Nam, lời nói rất khách sáo và khiêm tốn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận