Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 807 -




"Đồng chí Trịnh Tuyết Tùng, tôi không phạm pháp, tại sao các cậu lại bắt tôi? Dù sao các cậu phải cho tôi một lời giải thích hợp lý chứ?" Lúc này Triệu Dũng Quân mới lấy lại tinh thần, lập tức trợn mắt nhìn Trịnh Tuyết Tùng, tức giận đến mức giống như muốn ăn thịt người.
Trước đây Triệu Dũng Quân từng làm việc ở trong Ủy ban Cách mạng cấp huyện, lá gan rất lớn, cũng biết Trịnh Tuyết Tùng là đại đội trưởng đồn công an, khi chắc chắn rằng mình không có điểm yếu nào trong tay Trịnh Tuyết Tùng, ông ta mới dám làm ầm ĩ.
Trịnh Tuyết Tùng cũng không sợ Triệu Dũng Quân làm ầm ĩ, nếu Triệu Dũng Quân dám làm ầm ĩ, anh cũng dám nhốt người lại.
"Triệu Dũng Quân, ai bảo anh không phạm pháp?" Trịnh Tuyết Tùng cảm thấy Triệu Tài đúng là xui xẻo, con cháu của ông ta đều không có người nào có đầu óc, tên này cũng thế, đến khi vào đồn công an mới kịp phản ứng.
“Tôi đã vi phạm cái gì?”
Triệu Dũng Quân vô cùng kinh ngạc.
"Tội bao che." Trịnh Tuyết Tùng nói rõ ràng những lời này, sau đó sai người giam riêng Triệu Thiên Thành và Triệu Dũng Quân trong phòng thẩm vấn.
Vốn dĩ anh tự mình đi thị trấn Hồng Kỳ lấy vật chứng là thích hợp nhất, dù sao Chu Kinh Quốc ở thị trấn Hồng Kỳ cũng không dễ đối phó. Nhưng vì bên này anh đã bắt được Triệu Thiên Thành và Triệu Dũng Quân, Triệu Tài nhất định sẽ tới yêu cầu giải thích, anh chỉ có thể để Lưu Vũ đi thị trấn Hồng Kỳ, còn mình thì ở lại trông đồn công an.
Không thể để lần bắt giữ bằng chứng xác thực này trở thành trò cười được.
Trịnh Tuyết Tùng biết Lưu Vũ cơ trí, mặc dù không đấu lại Chu Kinh Quốc, nhưng nhất định có thể phối hợp tốt với Tần Thanh Man.
Trịnh Tuyết Tùng dám đích thân bắt Triệu Thiên Thành là vì tin tưởng vào năng lực của Tần Thanh Man.
Ở thị trấn Hồng Kỳ, Chu Kinh Quốc nhận được tin tức đồn công an muốn bắt Triệu Thiên Thành, không hề muộn hơn Triệu Tài, ông ta lập tức hiểu ra việc này vô cùng khó giải quyết.
Nếu không xử lý tốt một cái, có thể sẽ ảnh hưởng đến mình.
"Lão Chu, tôi đã nói Cao Diệp Phương là sao chổi rồi, ông còn xem cô ta như bảo bối. Nhìn xem, mới có mấy ngày, từ khi ông bắt đầu đồng ý cho cô ta vào cửa, nhà chúng ta đã không có một chuyện tốt."
Triệu Xuân Tĩnh ngồi trên ghế sô pha, oán trách Chu Kinh Quốc.
Hôm qua là tổng tuyển cử công xã, với tư cách là ủy viên của tổ chức công xã, bà ta cũng nhất định phải tham dự. Kết quả, buổi sáng còn chưa kịp ra cửa đã bị ngã lộn nhào trong nhà vệ sinh, bị thương ở đầu gối, bỏ lỡ buổi tổng tuyển cử công xã.
Triệu Xuân Tĩnh vừa nghĩ đến việc Tần Thanh Man được bầu trở thành chủ nhiệm hội phụ nữ công xã, bà ta liền cực kỳ bất mãn.
Tâm trạng đang không tốt, Triệu Thiên Thành bên này lại xảy ra chuyện, còn dính đến bị công an bắt, Triệu Xuân Tĩnh có tức Triệu Thiên Thành đứa con trai ươn hèn vì phụ nữ đến đâu đi nữa, cũng không thể không bảo vệ.
Dù sao Triệu Thiên Thành cũng là con trai của bà ta.
"Bà có biết Thiên Thành nó giấu thư của Hoàng Uyển Thanh ở đâu không?" Chu Kinh Quốc nhận được tin Triệu Thiên Thành phạm tội vội vã chạy về nhà, lúc này ông ta không có thời gian nghe Triệu Xuân Tĩnh cằn nhằn, ông ta phải nhanh chóng tìm ra vật chứng.
"Ông muốn tiêu hủy nó?"
Triệu Xuân Tĩnh chống gậy đứng lên.
"Tiêu hủy cái, giờ có tiêu hủy hay không cũng không thoát được tội, nói trắng ra, dù không có vật chứng, chỉ cần có nhân chứng, miễn là có người có thể chứng minh người nhà Hoàng Uyển Thanh có gửi tiền và phiếu lương thực, tội của Thiên Thành khó mà trốn thoát." Chu Kinh Quốc đẩy phòng Triệu Thiên Thành ra, lục tung khắp nơi.
"Vậy ông còn tìm làm gì?"
Triệu Xuân Tĩnh có hơi không hiểu, tại sao Chu Kinh Quốc lại phải tìm những bức thư Triệu Thiên Thành đã cất giấu.
"Dĩ nhiên là để giảm bớt tội danh của Thiên Thành rồi, trước đây Thiên Thành từng theo đuổi Hoàng Uyển Thanh, có thể lấy danh theo đuổi cãi lại, như vậy tội danh sẽ giảm một chút, chỉ cần nó chủ động đầu thú, cha ở bên kia thu xếp, thì có thể vô tội”.
Chu Kinh Quốc vừa hiểu được tình hình, đã nghĩ ngay ra phải làm gì.
Nhắc mới nhớ, chỉ cần có bức thư trong tay, nói không chừng bọn họ còn có thể dò ra được manh mối trong lá thư, chỉ cần nhà họ Hoàng để lại một chút sơ hở trong bức thư, bọn họ không chỉ có thể để đồn công an bắt giữ Hoàng Uyển Thanh, nói không chừng còn có thể ảnh hưởng đến nhà họ Hoàng ở thủ đô.
Đây là lý do tại sao sau khi bàn bạc với Triệu Tài, Chu Kinh Quốc lại lập tức chạy trở về nhà.
"Tôi cũng không biết thằng bé giấu bức thư ở đâu." Triệu Xuân Tĩnh hiểu nguyên nhân Chu Kinh Quốc tìm bức thư, cũng lo lắng, chống gậy đi vào phòng Triệu Thiên Thành, lục lọi cùng ông ta.
"Bà xã, bà ngồi đi, đừng động, để tôi tìm, bà nghĩ xem Thiên Thành nó thường cất đồ ở đâu."
Chu Kinh Quốc thấy Triệu Xuân Tĩnh còn bối rối, hoảng loạn hơn cả mình, vội vàng đỡ bà ta ngồi xuống ghế sô pha.
Lúc này, chỉ cần mình ông ta là đủ rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận