Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 818 -




Đột nhiên, Tần Thanh Man nhìn lướt qua, ánh mắt giao nhau với Cao Diệp Phương, ngoài việc nhìn rõ mặt nhau, còn có thể nhìn thấy rõ những biến đổi rất nhỏ trên mặt đối phương.
Cao Diệp Phương không thể kiềm chế được sự thù địch của mình đối với Tần Thanh Man.
Cô ta luôn cho là, tất cả những gì Tần Thanh Man đang có lúc này đều thuộc về cô ta, chính Tần Thanh Man đã cướp đi quyền thế vốn thuộc về cô ta.
Tần Thanh Man cũng nhìn thấy rõ Cao Diệp Phương đang cố gắng khống chế cảm xúc thật sự của mình, đối với loại người dễ dàng thay đổi lại có sự tự tin quá mức như Cao Diệp Phương, Tần Thanh Man không có tí thiện cảm nào, nhưng cô không để Cao Diệp Phương nhìn thấy sắc mặt của mình, trái lại nở một nụ cười.
Thanh nhã như cúc, khí chất nghiêm nghị.
Tim của Cao Diệp Phương ngừng đập một giây, cô ta lại cảm thấy nó nguy hiểm vô cùng.
"Đồng chí Tần."
Lúc này, Chu Kinh Quốc chợt nhớ đến một câu mà ông ta vô tình nghe được Triệu Tài lẩm bẩm khi uống rượu say mấy năm trước, mặc dù lúc đó đối phương say rượu, nhưng sau khi Triệu Tài tỉnh rượu, ông ta đã thăm dò Chu Kinh Quốc rất nhiều lần.
Vì tính cách của mình nên Chu Kinh Quốc rất thận trọng, nói dối cho qua.
Ban đầu ông ta cũng không để ý lắm, bây giờ nghĩ lại, tim ông ta đập thình thịch.
"Đồng chí Kinh Quốc, đồng chí cứ nói đi, tôi nghe." Tần Thanh Man dành đủ thời gian cho Chu Kinh Quốc, mục đích chính là để lấy được bằng chứng chắc chắn có thể lật đổ Triệu Tài.
Chu Kinh Quốc liếc nhìn tầm mắt của người xung quanh trước, cuối cùng quay lưng lại, thấp giọng nói: “Trước giải phóng, Triệu Tài là người làm công lâu năm của một địa chủ nổi tiếng ở huyện Bạch Thành. Sau giải phóng, ông ấy là người đầu tiên đấu tranh chống lại địa chủ, dựa vào thân phận là một người làm công lâu năm bị áp bức, sau đó ông ấy một đường thăng cấp, có lần uống rượu say, trong lúc vô tình đã tiết lộ rằng mình có rất nhiều vàng."
Tần Thanh Man biết lịch sử phát tài của Triệu Tài, nhưng cô hoàn toàn không biết Triệu Tài có giấu vàng.
Lập tức chú ý.
Chu Kinh Quốc đã nói đến mức này, nhất định là đã đầu hàng tuyệt đối.
"Đại địa chủ ở huyện Bạch Thành của chúng ta tên là Phương Hoành Bá, nhà thật sự rất giàu có, ngôi nhà nằm ở phía bắc thành rất lớn, nghe nói trước khi giải phóng làm nghề buôn bán sản vật trên núi." Không phải là đặc sản địa phương như nấm mà ám chỉ súng ống, đạn dược.
Tần Thanh Man cũng dốc sức điều tra Triệu Tài, vừa nghe Chu Kinh Quốc nói như vậy, lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra.
“Không phải lúc đó tài sản của Phương Hoành Bá bị tịch thu sao?” Tần Thanh Man có chút kinh sợ, lại có chút hưng phấn, không ngờ lại nghe được tin tức chấn động như vậy từ Chu Kinh Quốc.
"Tài sản của Phương Hoành Bá đã bị tịch thu, nhưng không ai biết được ông ta có bao nhiêu tài sản. Quản gia phụ trách sổ sách nhà họ Phương còn chưa đến giải phóng đã chết, nghe nói bị Phương Hoành Bá giết." Rất nhiều tin tức Chu Kinh Quốc nghe được cũng chỉ là nghe nói.
“Biết ở đâu không?” Tần Thanh Man đau đầu.
Nếu như hồi đó Triệu Tài thực sự giấu số vàng của Phương Hoành Bá, thì nó chắc chắn đã được giấu ở nơi rất kín đáo, với tình hình chung của đất nước năm đó, dù có đào ba thước đất cũng không ai moi ra được bí mật gì, bây giờ chắc chắn rất khó tìm ra.
"Tôi không biết."
Chu Kinh Quốc bất đắc dĩ nhìn Tần Thanh Man.
Ông ta từng thăm dò vợ mình là Triệu Xuân Tĩnh, nhưng không có kết quả gì, cho thấy Triệu Tài đã che giấu kỹ như thế nào.
Đây cũng chính là nguyên nhân nhiều năm qua Chu Kinh Quốc cung kính Triệu Tài, ông ta không muốn chết bất ngờ.
"Nhiều năm như vậy Triệu Tài có gì bất thường không?" Tần Thanh Man muốn dựa trên hành vi của Triệu Tài suy ra vị trí nơi cất giấu vàng. Cô không tin Triệu Tài sở hữu một lượng vàng lớn như thế, trong nhiều năm như vậy lại không để lộ ra bất cứ dấu vết gì.
Mặc dù những năm này người có tiền bạc thường giấu đi chứ không khoe khoang nhưng những người đột nhiên phất lên nhất định sẽ không kiểm soát được dục vọng của mình.
Chắc chắn phải có điều gì đó bất thường.
Chu Kinh Quốc bị câu hỏi này làm cho sửng sốt, vắt óc suy nghĩ, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, ông ta chỉ nghĩ ra một điều: "Mỗi năm Triệu Tài đều đến mộ cha mình để lễ tế rất nhiều lần, đoán chừng, trung bình ba tháng một lần."
"Tết âm lịch, tết thanh minh, tết trung nguyên, cả một lần nữa mà ai cũng biết (ngày giỗ).”

Bạn cần đăng nhập để bình luận