Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 836 -




Cao Diệp Phương không muốn gả cho Vạn Lương không có tiền đồ, nhưng cô ta cũng biết, nếu như hôm nay mình không đồng ý, thì Tần Thanh Man nhất định sẽ không bỏ qua cho mình, sẽ lập tức bị bắt đi, nên đương nhiên là cô ta lựa chọn tự do.
"Rất xin lỗi đồng chí công an, trước đó do tôi sốt ruột cứu người nên hồ ngôn loạn ngữ, giữa tôi và Vạn Lương không có chuyện ép buộc, chúng tôi đều tự nguyện.” Cuối cùng Cao Diệp Phương cũng lựa chọn thỏa hiệp.
"Xem chuyện tốt mà hai người đã làm đi!”
Lý Hồng Nghĩa nhìn Vạn Lương và Cao Diệp Phương, cũng không biết nói cái gì cho phải.
Từ góc độ nhân phẩm, hai người đều không phải tử tế gì, chỉ là hai không ra gì tụ hợp lại sống cùng nhau, cũng không biết cuộc sống sau này sẽ thành cái dạng gì, thật sự là tự gây nghiệt.
"Vạn Lương, nếu hai người đã lựa chọn, vậy thì phải sinh hoạt cho tốt, chăm sóc tốt Cao Diệp Phương, dù sao cô ta cũng đang có thai.”
Tần Thanh Man căn dặn Vạn Lương.
Cô biết Vạn Lương rất thông minh, biết mình muốn kết quả gì.
"Anh biết rồi, gần đây mẹ anh đau thắt lưng, không làm được công việc ở nhà ăn, nên dứt khoát xin nghỉ dài hạn ở nhà để nghỉ ngơi, cũng có thể chăm sóc Phương Phương một chút.” Vạn Lương thuận miệng gọi biệt danh đến nghiện.
Cao Diệp Phương nghe được hai chữ Phương Phương thì buồn nôn đến toàn thân bốc nổi cả da gà.
Cứ chờ đấy, cô ta nhất định nghĩ biện pháp chạy khỏi nhà họ Vạn, cô ta không tin, một cái nhà họ Vạn nho nhỏ còn có thể vây khốn cô ta.
"Đồng chí Lý Hồng Nghĩa, chúng ta về huyện thôi.”
Tần Thanh Man thấy mọi chuyện đã xử lý ổn thỏa, bèn gọi Lý Hồng Nghĩa rời đi, bọn họ đã lãng phí quá nhiều thời gian ở nông trường, nếu không tăng tốc thì khi trở về trời đã tối rồi, người nhà cô còn đang ở nhà đợi cô đấy.
"Đồng chí Tần, đồng chí Lý Hồng Nghĩa, tôi có xe, tôi cũng muốn vào trong huyện, để tôi đưa hai người đi.” Chu Kinh Quốc kịp thời thể hiện sự tồn tại của mình, ngoại trừ lo lắng cho Triệu Thiên Thành, thì ông ta vẫn có ánh mắt rất tốt.
Đã lựa chọn đi theo Tần Thanh Man, thì phải tận tâm tận lực.
Lý Hồng Nghĩa nhìn thoáng qua Chu Kinh Quốc, lại nhìn Tần Thanh Man một chút, mặc dù anh ta không nhìn ra có gì dị thường, nhưng luôn cảm thấy có cái gì không đúng.
"Vậy liền làm phiền đồng chí Chu Kinh Quốc đưa chúng tôi một đoạn đường.”
Lúc này Tần Thanh Man cũng không khách sáo, trực tiếp gật đầu đồng ý luôn.
Lý Hồng Nghĩa thấy Tần Thanh Man không có dị nghị, anh ta càng không có ý kiến, ngồi xe nhỏ về huyện chắc chắn sẽ nhanh hơn cưỡi xe đạp, còn không bị gió thổi.
"Các đồng chí, sự việc đã được làm sáng tỏ, đồng chí Cao Diệp Phương tuyệt vọng tìm cách cứu người nên mới nói lung tung, không có chuyện cưỡng ép gì, cũng không có vị hôn phu nào cả, đều là do cô ta nói bậy để bảo vệ bản thân. Hiện tại, những người bị liên lụy vào chuyện này đều nể tình đồng chí Cao Diệp Phương đã mang thai nên không truy cứu, bản án cũng rút về. Mọi người giải tán đi, nên làm gì thì mau đi làm đi, còn đang trong giờ làm việc đấy.”
Lý Hồng Nghĩa làm đặc phái viên công an, anh ta phải kết thúc công việc.
"Các đồng chí, tất cả giải tán đi, công việc của nông trường rất quan trọng, cũng đừng làm trễ nải, sẽ không lâu nữa tuyết sẽ tan và mùa xuân sẽ bắt đầu, chúng ta phải chuẩn bị trước khi bắt đầu mùa xuân." Hồ Chí Cường là quản lý tân nhiệm, vô cùng nắm chắc thời cơ nói với mọi người những lời này.
Điều này khiến Lưu Hòa Xương đứng ở bên cạnh không nhịn được bĩu môi trong lòng.
Gã đã theo dõi diễn biến của sự việc trong suốt quá trình, cũng nhìn thấy cuối cùng Tần Thanh Man đã xử lý Cao Diệp Phương như thế nào.
Mặc dù ý kiến xử lý đã được đặc phái viên công an Lý Hồng Nghĩa tuyên bố, nhưng chỉ cần là người sáng suốt đều có thể nhìn ra, cho dù là bắt Triệu Thiên Thành, hay là xử lý Cao Diệp Phương, thật ra đều là do Tần Thanh Man làm chủ. Trong bất tri bất giác, Tần Thanh Man đã nắm chắc quyền nói chuyện, thậm chí “chiếm quyền”.
Lưu Hòa Xương nhìn Tần Thanh Man một chút, lại nhìn Vạn Lương một chút, biết bây giờ mình nên làm gì.
Lúc trước gã suýt chút nữa đã lựa chọn sai, nhưng may mắn thay, sự thận trọng đã cho hắn rất nhiều thời gian để suy nghĩ, nếu gã mà mở miệng sớm hơn thì có lẽ bây giờ kết cục của gã đã giống như Cao Diệp Phương rồi.
Lưu Hòa Xương không khỏi rùng mình một cái khi nghĩ đến chuyện này.
Tần Thanh Man lợi hại hơn trong tưởng tượng của gã nhiều.
Đám đông giải tán dưới sự khuyên bảo của đặc phái viên công an và lãnh đạo nông trường, mọi người đều có thể tiếp nhận cách xử lý cuối cùng.
Dù sao thì Cao Diệp Phương cũng đang mang thai, đối với người mang thai thì phải có sự chăm sóc nhân văn, nếu thật sự muốn bắt Cao Diệp Phương đi cải tạo lao động thì có lẽ cuối cùng mọi người sẽ cảm thấy không thoải mái. Mặc dù không thích Cao Diệc Phương, nhưng cũng không nhất định phải trở thành cục diện chơi chết đối phương.
Dù sao thì quan hệ nam nữ vụng trộm thật ra cũng khá phổ biến.
"Thanh Man, chị...” Hoàng Uyển Thanh nhìn bóng lưng Tần Thanh Man, nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận