Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 862 -




Sau khi tan làm, Hoàng Uyển Thanh cùng trở về với Trịnh An Quốc và Tiền Trương Dương, dựa theo sự hiểu biết của cô ấy với hai người này, một khi trong thôn xảy ra chuyện thì chắc chắn lát nữa bọn họ sẽ muốn đến đây để tìm hiểu tình huống.
Hoàng Hải Quân không ngờ Hoàng Uyển Thanh sẽ đá anh ấy đi rửa bát một cách đúng lý hợp tình như thế.
Ngay tại lúc anh ấy đang định nói Hoàng Uyển Thanh vài câu thì Sở Sở đã đứng dậy dọn dẹp bát đũa, trình độ thuần thục kia vừa nhìn đã biết không phải là lần đầu tiên.
Trong nháy mắt, Hoàng Hải Quân câm miệng, đồng thời cũng đoán được cách phân công công việc của nhà họ Tần.
Phụ nữ nấu cơm, đàn ông làm việc nặng và dọn dẹp sau khi ăn xong.
Sau khi hiểu được điều này, anh ấy lập tức thoải mái đứng dậy đi theo bên cạnh Sở Sở giúp đỡ, anh ấy là người trưởng thành, tay lớn, một mình làm việc còn lưu loát hơn cả mười Sở Sở, chỉ mấy phút sau hai người đã dọn dẹp căn phòng sạch sẽ, sau đó để nồi niêu xoong chảo vào trong chậu rồi xách một ấm nước nóng đầy vào lau chùi phòng bếp.
Sau khi Hoàng Hải Quân và Sở Sở rời đi, Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh đều bưng một ly sữa dê ấm áp lên, chậm rãi uống.
Lúc này là thời gian tiêu hóa thức ăn của bọn họ.
Trong phòng bếp, Sở Sở và Hoàng Hải Quân vừa rửa bát vừa kể cho nhau nghe chuyện trong nhà, trong nhà này không chỉ có cậu và anh rể phải rửa bát mà ngay cả mấy người Đỗ Hoành Nghị đến nhà làm khách cũng phải rửa bát.
“Khách cũng phải rửa bát, làm việc hả?”
Hoàng Hải Quân hơi kinh ngạc về nhà họ Tần.
“Bởi vì không ai nợ ai cả mà.” Sở Sở nhìn Hoàng Hải Quân, trả lời như lẽ đương nhiên. Chị cậu nấu nhiều món như vậy không chỉ vất vả mà còn mệt mỏi, dựa vào đâu mà mọi người ăn cơm xong còn muốn để chị cậu dọn dẹp một mình chứ? Đây không phải là ức hiếp chị cậu sao?
Hoàng Hải Quân bị câu trả lời của Sở Sở làm cho á khẩu không trả lời được, một lúc sau mới đáp: “Có lý.”
Sở Sở cười đến mức đôi mắt cong cong: “Thật ra sau khi cơm nước xong em và anh rể em rửa bát cũng được, nhưng mà mấy người anh Đỗ đều sợ anh rể em lắm, vừa chủ động vừa nhiệt tình giúp đỡ, hơn nữa mọi người cứ làm việc là lại vừa nói vừa cười, tốt biết bao.”
Nói đến Vệ Lăng, toàn thân Sở Sở đều lộ ra vẻ sùng bái.
Hoàng Hải Quân cũng nhìn ra sự sùng bái của Sở Sở đối với Vệ Lăng nên hỏi: “Sau khi lớn lên có phải em cũng muốn làm quân nhân không?”
“Đúng ạ, em muốn thi vào trường quân đội.”
Sở Sở nói lý tưởng của mình cho Hoàng Hải Quân, người mình gặp mặt lần đầu tiên nghe.
“Thi vào trường quân đội hả? Không tồi đâu.” Hoàng Hải Quân nghe thấy lý tưởng của Sở Sở cũng cảm thấy sửng sốt, sau đó mới thở dài một tiếng trong lòng.
Bây giờ là thời kỳ đặc thù, làm gì còn tổ chức kỳ thi tuyển sinh Đại học toàn quốc nữa chứ?
Cũng không biết còn bao nhiêu năm nữa trình trạng này mới chấm dứt, không tổ chức kỳ thi tuyển sinh Đại học toàn quốc là chuyện tàn nhẫn nhất đối với học sinh trong thiên hạ này.
Nhưng đây là chuyện của người trưởng thành, Hoàng Hải Quân sẽ không nói với Sở Sở, chỉ cổ vũ và ủng hộ Sở Sở học hành thật chăm chỉ, nghiêm túc tiếp thu kiến thức thầy cô giáo dạy bảo, để tạo nền tảng vững chắc cho việc thực hiện lý tưởng của cậu sau này.
Nhà họ Tần chỉ có mấy người ăn cơm nên bát đũa phải rửa cũng không nhiều lắm.
Chẳng mấy chốc Hoàng Hải Quân và Sở Sở đã dọn dẹp sạch sẽ, sau đó quay lại phòng.
Trong phòng đốt lò, ấm áp như mùa xuân.
Hai người vừa vào phòng đã nhanh chóng cởi áo bông trên người ra, trong phòng rất ấm áp, hoàn toàn không mặc nổi.
“Này, của hai người đấy.”
Sau khi gọi hai người ngồi xuống ghế, Tần Thanh Man đưa cho mỗi người một ly sữa dê.
Cô và Hoàng Uyển Thanh đã uống xong, thậm chí còn rửa ly luôn rồi.
“Cho... cho anh hả?” Hoàng Hải Quân bưng ly sữa, ngay cả lời nói cũng lắp bắp. Anh ấy không ngờ rằng một người hai mươi chín tuổi như mình mà vẫn có một ngày được uống sữa, phỏng chừng đãi ngộ thế này chỉ có đứa con ba tuổi của anh ấy mới có.
“Anh Hoàng, nhanh uống đi, sữa dê ngon lắm đấy, còn có thể bổ sung rất nhiều chất dinh dưỡng cho cơ thể, mọi người trong nhà em đều uống, anh rể cũng uống.” Sở Sở vừa ôm ly sữa tu ừng ực vừa chỉ vẽ cho Hoàng Hải Quân.
Từ lúc trong nhà có lượng sữa dê dồi dào, mỗi người đều có phần.
Quả thật lúc ở nhà Vệ Lăng cũng uống, chỉ cần là Tần Thanh Man bưng cho hắn thì cho dù có là thuốc độc đi nữa hắn cũng uống.
Bởi vì đã trải qua xử lý nên sữa dê không hề có mùi tanh mà vô cùng thơm ngon.
Hoảng Hải Quân nghe thấy Sở Sở nói như vậy rồi lại ngửi thấy mùi sữa dê vấn vít nơi cánh mũi, rốt cuộc nhịn không được mà uống một ngụm, ngụm sữa vừa vào miệng, anh ấy lập tức thích hương vị này.
Vị sữa đậm đà thơm ngon, trượt vào cổ họng như tơ lụa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận