Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 914 -




Quân nhân hiện nay khác sau này, các loại quân chủng sau này sẽ được chia nhỏ, càng tập trung nhiều hơn vào lĩnh vực chuyên môn, quân nhân những năm 70 thì khác, gì cũng biết, gì cũng làm được.
Khi Tần Thanh Man sơ tán, không chỉ cô và Sở Sở mà tất cả người già trong nhà và nhà họ Triệu đều được dẫn đến khu vực an toàn bên ngoài thôn.
Toàn bộ trong làng chỉ còn lại quân nhân Viên Hướng Dương chỉ huy.
Khu lều trại được dựng lên cách làng Hữu Nghị năm dặm, tuy rằng không ấm áp bằng trong nhà, nhưng trong đêm đen lạnh giá này, trú ẩn trong lều trại có ánh lửa bốc lên, cái lạnh cũng giảm đi đôi chút.
Người dân làng Hữu Nghị không ít, sau khi mọi người sơ tán khỏi thôn, những chiếc lều trại mà đám Viên Hướng Dương mang đến đều đầy ắp người.
Lúc này mọi người cũng sẽ không chia lều theo từng hộ mà cứ chen chúc vào lều nào còn chỗ trống.
Tần Thanh Man bọn họ đến, không chỉ dẫn theo nhiều ông bà lão mà còn dẫn theo cả người nhà họ Triệu.
Người nhà họ Triệu là tội phạm, nhất định phải giam giữ riêng.
May mắn thay, bọn Viên Hướng Dương có mang theo vài chiếc lều trại lớn đề phòng. Lều trại loại này vốn dĩ dùng để mở họp khi hành quân tác chiến, mà do tình huống đặc biệt nên Phương Lỗ trực tiếp chiếm dụng một chiếc lều lớn.
Tất cả mọi người nhà họ Triệu đều được áp giải vào đó.
Là viên chức quốc gia, Phương Lỗ không thể ngược đãi người nhà họ Triệu, khi lều trại đã chật kín người, lửa trại cũng bùng cháy.
Trong mỗi căn lều lớn đều đốt lên hai ngọn lửa lớn được, nhiệt độ cũng dần dần tăng lên.
"Chúng cháu hy vọng mọi người có thể thành thật khai báo vấn đề của mình, giải thích càng rõ ràng thì khi tuyên án càng dễ được cân nhắc mức hình phạt." Phương Lỗ uy nghiêm ngồi trên một chiếc ghế đẩu mới tạm thời dựng lên.
Vì là nơi hoang vu, không có bàn ghế tươm tất nên trung đội trưởng và các quân nhân đã chặt rất nhiều cành cây làm những chiếc ghế đẩu đơn giản, còn hơn là ngồi dưới đất đầy tuyết.
"Đồng chí Công an, tôi xin thú tội, tôi sẽ thú nhận mọi chuyện." Người đầu tiên trong nhà họ Triệu đầu hàng là Triệu Bình Quân.
Ông ta là người ích kỷ, thể hiện rõ đạo lý “tai hoạ đến mạnh ai nấy chạy”.
"Tiểu Trâu, chú ý ghi chép." Phương Lỗ nói với cảnh sát bên cạnh, sau đó dẫn Triệu Bình Quân đến một góc lều, cẩn thận thẩm vấn ông ta, hiện tại không có điều kiện, chỉ có thể thẩm tra xử lý trước mặt mọi người.
Điều anh ấy muốn hỏi lúc này, không phải là vàng nữa, mà là chỗ nhà họ Triệu chôn thuốc nổ.
Mọi điểm nổ đều phải được làm rõ, chất nổ cũng phải được lấy ra càng sớm càng tốt.
Dân số làng Hữu Nghị không ít, bất kỳ sơ sót nào cũng có thể dẫn đến mạng người, vì vậy việc Phương Lỗ thẩm vấn người nhà họ Triệu lúc này không còn là vàng nữa, ưu tiên hàng đầu là thuốc nổ.
Chỉ khi giải quyết xong mối nguy hiểm tiềm ẩn trong thôn, người dân mới có thể yên tâm về nhà.
Trời lạnh như này, ở ngoài một ngày đã là hành hạ cơ thể lắm rồi, thêm mấy ngày có khi người già và trẻ em đều sẽ không chịu nổi.
Khi Phương Lỗ đang bận rộn trong căn lều này, Tần Thanh Man cũng đang tiếp đón những người già trong làng ở một căn lều khác.
Nhóm người già mà cô dẫn ra từ nhà họ Triệu đều có mặt ở đó.
"Đồng chí Tần, cô muốn biết gì cứ hỏi chúng ta sẽ khai báo rõ ràng không dám che giấu chút nào." Triệu Chính Nghiệp thay mặt mấy người lớn tuổi nói.
Trước đó Tần Thanh Man đã cho bọn họ thời gian, Triệu Chân cũng đã giải thích cho các ông lão về mọi chuyện xảy ra trong thôn. Lúc này bọn họ mới biết có ba vị cảnh sát bị giam trong giếng cạn nhà Triệu Phi Bằng.
Người dân thời này vẫn rất chất phác.
Cũng vô cùng yêu nước, yêu đảng.
Sau khi biết Triệu Tài phạm tội không thể tha thứ, tam quan của các ông lão lập tức chiếm địa vị cao, dù Triệu Tài đã từng bảo vệ làng Hữu Nghị như thế nào thì cũng không biện minh cho việc ông ta vi phạm pháp luật, kỷ luật được.
Nên Tần Thanh Man vừa nói ra chân tướng, những người già này dưới sự dẫn dắt của Triệu Chính Nghiệp đã đích thân đến gặp Tần Thanh Man.
Mọi người đều muốn giúp đỡ Tần Thanh Man phần nào.
Bởi vì tất cả mọi người đều nhớ ân cứu mạng của Tần Thanh Man, nếu không có chị em Tần Thanh Man thì chưa kể đến việc bọn họ đã sớm chết từ lâu, mà có lẽ gia đình của bọn họ cũng sẽ bị thuốc nổ nhà họ Triệu chôn tiêu diệt rồi.
Cho đến khi rời khỏi nhà họ Triệu rốt cuộc bọn họ mới biết nhà họ Triệu đã chôn giấu bao nhiêu thuốc nổ.
Lúc đầu bọn họ không phản kháng là dự định dùng mạng sống của mình để báo đáp ân huệ lại cho nhà họ Triệu.
Nhưng khi biết nhà họ Triệu sắp cho nổ tung cả thôn, các ông lão không thể ngồi yên được nữa, bọn họ cùng nhau đi tìm Tần Thanh Man.

Bạn cần đăng nhập để bình luận