Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 915 -




"Mọi người, mau vào ngồi đi, chúng ta ngồi xuống trò chuyện." Tần Thanh Man đã sớm đoán được mấy người Triệu Chính Nghiệp sẽ đến, cho nên căn lều mà cô đang ở lúc này không phải là lều nhỏ mà là lều lớn.
Hai đống lửa lớn đã được đốt sẵn trong lều.
Ngọn lửa màu cam chiếu sáng ngọn đèn dầu mờ ảo, khiến căn lều đơn sơ càng trở nên ấm cúng hơn.
Trong lều không chỉ có Tần Thanh Man và Sở Sở, còn có hai đồng chí cảnh sát.
Hai đồng chí cảnh sát này có kỹ năng lắng nghe và phác thảo tốt, bọn họ được Tần Thanh Man đặc biệt chọn ra từ đội ngũ công an.
Một người tên là Tiểu Thư và người kia tên là Tiểu Tiền
Đều rất trẻ tuổi.
"Tiểu Thư, Tiểu Tiền, đi rót nước cho mọi người đi." Tần Thanh Man vừa tiếp đón Triệu Chính Nghiệp và những người lớn tuổi khác ngồi xuống, vừa bảo hai đồng chí cảnh sát giúp đỡ rót nước.
Trời lạnh như này, mọi người đều chưa có ai ăn cơm.
Có thể nói đều đã đói đến mức ngực đán vào lưng, rót một cốc nước nóng uống không chỉ làm dịu cơn khó chịu trong bụng mà còn làm ấm toàn thân
"Ông à, uống nước đi, chúng ta tới vội vàng, cũng không chuẩn bị nhiều, ly và mật ong đều là mượn từ một nhà gần nhất, xin mọi người cứ yên tâm uống đi." Tiểu Thư và Tiểu Tiền vừa rót nước vừa giải thích với các ông lão một câu.
"Cảm ơn, cảm ơn đồng chí Tần."
Triệu Chính Nghiệp cầm lấy ly nước Tần Thanh Man đưa cho.
Tần Thanh Man cũng không nhàn rỗi, cô cũng đang rót nước cho các ông lão, số lượng các vị ở đây còn hơn lúc cô thấy ở nhà họ Triệu, đương nhiên cô cĩng phải giúp bọn họ rót nước, không thể trơ mắt nhìn Tiểu Thư và Tiểu Tiền bận rộn được.
Ngoài lều có quân nhân canh gác, nếu cần gì thì chỉ cần gọi một tiếng là sẽ được cung cấp.
Sau khi bận rộn, Tần Thanh Man và các ông lão ngồi quanh đống lửa.
Mọi người trên tay đều cầm một ly nước nóng, uống vào bụng ly nước ấm ngọt ngào, trên môi ai cũng đều tươi cười may mắn.
Sống sót sau tai nạn còn được ngồi uống một cốc nước nóng, mọi người đều vô cùng thoả mãn.
"Đồng chí à, cô muốn biết gì? Cứ hỏi đi."
Mấy ông lão nóng lòng nhìn Tần Thanh Man.
Sở Sở đang ôm sói con trong lòng ngồi bên cạnh Tần Thanh Man, cậu hơi buồn ngủ, nên không nghe mọi người trong lều nói gì mà gà gật, sói con cũng vậy.
Tần Thanh Man cảm giác được thân thể đè nặng bên cạnh, cũng không bảo Sở Sở rời đi, ngược lại nhìn mấy ông lão cười nói: "Các vị đồng hương, cháu muốn biết năm đó trước và sau khi Triệu Lão Tứ chết có chuyện gì dị thường hay không?"
Lo lắng các ông không hiểu, cô giải thích thêm: "Y là trước và sau cái chết của Triệu Lão Tứ, các ông có thấy điều gì kỳ lạ không? Việc này trước đây chưa từng xảy ra mà chỉ trước và sau cái chết của Triệu Lão Tứ mới có."
“Đồng chí Tần, có phải đồng chí muốn hỏi số vàng đó ở đâu không?”
Lúc nãy mấy người Triệu Chính Nghiệp cũng ở trong đại sảnh nhà họ Triệu, đều nghe rõ cuộc trò chuyện giữa Tần Thanh Man và bà cụ Triệu, khi Tần Thanh Man hỏi câu này, các ông đã lập tức biết Tần Thanh Man muốn thông tin gì.
“Đúng vậy, lô vàng này là tài sản quốc gia, cho dù là công an hay nhân viên chính phủ đều có nghĩa vụ tìm ra lô vàng này trả lại cho kho bạc quốc gia. Vì vậy, mục đích chuyến đi của chúng cháu quả thực là để tìm ra số vàng mà Triệu Tài cất giấu."
Tần Thanh Man cũng không giấu giếm mấy ông lão điều gì.
"Đồng chí à, cô nghi ngờ trong quan tài Triệu Lão Tứ giấu vàng sao?" Tuy rằng mấy ông lão không có học thức, nhưng kinh nghiệm sống rất phong phú, nghe Tần Thanh Man giải thích, lập tức đoán được Tần Thanh Man nghi ngờ vàng được cất giấu trong quan tài của Triệu Lão Tứ.
"Chúng cháu nghi ngờ, nhưng không dám chắc chắn."
Tần Thanh Man giải thích tiếp với các ông cho rõ ngọn ngành: “Theo manh mối điều tra, mỗi năm Triệu Tài đều về làng Hữu Nghị nhiều lần, mỗi lần về ở rất lâu. Nửa tấn vàng là một số lượng rất nhiều. Ông ta không thể không quan tâm đến đống vàng này, vì vậy ông ta về làng ngoài việc chăm sóc mẹ mình, còn một khả năng khác là để bảo vệ số vàng này.”
Tần Thanh Man nói xong, nhìn các ông rồi lại nói: “Chúng cháu nghe nói mỗi lần Triệu Tài trở về đều dành rất nhiều thời gian ngồi bên mộ cha mình, cho nên mới nghi ngờ trước và sau cái chết của Triệu Lão Tứ trong làng có xảy ra chuyện gì kì lạ."
Mấy ông lão nghe vậy thì rất nghiêm túc, mọi người đều cố gắng nhớ lại.
Nhớ lại xem trước và sau cái chết của Triệu Lão Tứ, trong làng có chuyện gì kì lạ đã xảy ra không.
Khoảng thời gian hơi dài nên không ai lên tiếng ngay mà nghiêm túc suy nghĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận