Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 935 -




"Ồ, cuối cùng thằng nhóc này cũng trở lại bình thường rồi." Triệu Chính Nghiệp nghe được Triệu Phi Bằng gọi mình, vội vàng đi về phía Triệu Phi Bằng giải thích: "Các đồng chí, không sao đâu. Phi Bằng đã trở lại bình thường rồi, khi cậu ấy trở lại bình thường thì sẽ không đánh người vô cớ nữa."
"Ông nội cháu nói đúng, bình thường chú Phi Bằng đối xử với mọi người rất tốt."
Để chứng minh lời nói của mình là đúng, Triệu Chân còn chạy về phía Triệu Phi Bằng, sau đó bị Triệu Phi Bằng nhấc lên, ngồi lên cổ Triệu Phi Bằng.
Mọi người nhìn vào sự kết hợp của Triệu Phi Bằng và Triệu Chân, mặc dù sự tương phản rất lớn nhưng họ lại cảm thấy ấm áp và hài hòa đến khó hiểu.
Triệu Chính Nghiệp đứng bên cạnh Triệu Phi Bằng, vỗ mạnh vào ngực Triệu Phi Bằng, trấn an mọi người: “Mọi người thật sự có thể yên tâm, khi nào không phát bệnh thì tâm tính của Phi Bằng rất đơn giản. Đây chính là lý do tại sao bất kể thôn chúng ta có khó khăn thế nào thì cũng sẵn sàng cho cậu ấy một bữa ăn.”
Ông ấy lo lắng mọi người bị một số lời đồn của người trong thôn làm hiểu nhầm, đồng thời giải thích: “Một số lời đồn thổi trong thôn là do người ta cố tình lan truyền để hù dọa bọn trẻ. Mục đích là lo lắng Phi Bằng sẽ vô tình làm tổn thương bọn trẻ khi cậu ta ta phát bệnh thôi."
"Lão đồng chí, ông yên tâm, cháu tin lời ông nói."
Tần Thanh Man nhìn Triệu Chính Nghiệp, người đang tích cực chứng minh cho mọi người thấy rằng Triệu Phi Bằng vào lúc này vô hại và nói: "Chú ơi, cháu xin lỗi vì đã làm mọi người lo lắng."
Khi tỉnh táo, Triệu Phi Bằng có thể tự khống chế được chính mình, hơn nữa anh ta cũng biết những lời nói lan truyền trong đám trẻ con, biết được điều đó anh ta cũng không buồn chút nào, bởi vì anh ta cũng thực sự lo lắng khi bản thân phát bệnh sẽ làm đau bọn trẻ trong thôn.
"Phi Bằng, nếu cháu luôn có thể như vậy thì tốt quá."
Khi Triệu Chính Nghiệp nói lời này không khỏi sờ sờ nơi khóe mắt.
Ông ấy nhìn Triệu Phi Bằng lớn lên và nhận được sự giúp đỡ của cha mẹ Triệu Phi Bằng, ông ấy chân thành hy vọng trí não của Triệu Phi Bằng sẽ tiến bộ hơn.
Triệu Phi Bằng im lặng trước hy vọng của Triệu Chính Nghiệp.
Anh ta không thể trả lời.
Bởi vì chính anh ta cũng không biết mình có thể tỉnh táo như vậy được bao lâu, bởi vì có rất nhiều loại ý thức, ví dụ như bây giờ anh ta hoàn toàn tỉnh táo, có khi nửa tỉnh nửa mê, có khi chỉ mơ hồ nhận thức được.
"Cháu sẽ nghiên cứu tình huống của Triệu Phi Bằng, có lẽ có thể được cứu được anh ta."
Tần Thanh Man đã suy nghĩ rất nhiều khi biết Triệu Phi Bằng đã ăn cá trong ao và mắc bệnh tâm thần, liên quan đến cuộc điều tra của công an đối với Triệu Phi Bằng, cô biết rằng Triệu Phi Bằng không vi phạm pháp luật hay làm tổn thương ai.
Trước đây, người đã nhốt ba công an vào giếng khô trong nhà Triệu Phi Bằng không phải là Triệu Phi Bằng mà là Triệu Hách.
Đó là lý do tại sao Tần Thanh Man lại nói như vậy khi đối mặt với Triệu Phi Bằng đã tỉnh táo.
"Tần... Đồng chí Tần, Phi Bằng thật sự có thể được cứu sao?" Triệu Chính Nghiệp và Triệu Chân đều kinh ngạc nhìn Tần Thanh Man.
Không chỉ Triệu Chính Nghiệp và cháu trai ông ấy ngạc nhiên, mà Viên Hướng Dương cùng những người khác cũng rất ngạc nhiên.
Điều khiến người ta kinh ngạc nhất chính là Triệu Phi Bằng, Triệu Phi Bằng rất ít khi tỉnh táo lại, nếu không anh ta cũng sẽ không bị Triệu Tài lợi dụng để giấu vàng.
"Cháu không chắc chắn 100 phần trăm."
Não rất khó chữa, ngay cả ở tương lai cũng không có bác sĩ nào dám đảm bảo 100% rằng nó có thể chữa khỏi bệnh cho người có vấn đề về não, vì vậy Tần Thanh Man cũng không dám đảm bảo, nhưng lời nói của cô lại khiến mọi người càng thêm tin tưởng.
"Đồng chí Tần, nếu có thể chữa khỏi, hãy giúp Triệu Phi Bằng. Đứa nhỏ này cũng số khổ lắm."
Phương Lỗ cũng đồng cảm với Triệu Phi Bằng.
Dựa theo công lao của cha mẹ Triệu Phi Bằng, nhà nước cũng có thể nuôi dưỡng Triệu Phi Bằng, nhưng không những không có người báo cáo, Triệu Phi Bằng còn bị Triệu Tài lợi dụng, làm người ta quả thực rất tức giận.
Phương Lỗ biết dân làng không hiểu chính sách quốc gia, nhất định là Triệu Tài đã cố tình áp thành tích của cha mẹ Triệu Phi Bằng xuống, một mặt anh ta lợi dụng Triệu Phi Bằng, một mặt lại giả vờ làm người tốt.
“Đồng chí Phương Lỗ, đừng lo lắng, những gì có thể giúp được tôi nhất định sẽ giúp.”
Lời nói của Tần Thanh Man không chỉ là lời hứa với Phương Lỗ mà còn là lời tuyên bố với mọi người.
Triệu Phi Bằng nhìn có vẻ hung dữ hơn nhưng cũng không phải là người xấu.
"Tôi có thể giúp cô lấy vàng, trời tối nước sẽ rút đi." Sau khi Triệu Phi Bằng nghe Tần Thanh Man nói vậy, sau khi tỉnh lại, anh ta cũng biết vì sao nhóm người Tần Thanh Man lại tới đây.
Mọi người nhìn Triệu Phi Bằng, rồi nhìn Tần Thanh Man, cuối cùng cũng hiểu được làm người tốt sẽ có được phúc báo là thế nào.
Cũng càng ngưỡng mộ Tần Thanh Man hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận