Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1003:

Tổ trưởng tổ ba bị khai trừ, chị dâu họ Lý ở tổ ba cũng bị khai trừ, sĩ quan hậu cần thì ăn một bản xử phạt, tất cả hình phạt này đều được thông báo công khai và lan truyền ra bên ngoài nhà máy.
Kết quả xử phạt này được đưa ra, mỗi một người trong xưởng đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Lần xử phạt này quá nặng, nhưng có người lại cảm thấy kết quả này vẫn còn tốt.
Ít nhất, những người kia không cần bồi thường không phải sao?
Nếu như bồi thường tiền, dù cho tán gia bại sản cũng không bồi thường nổi.
Mà trong lòng mọi người cũng để lại bóng ma, bọn họ hiểu rõ một việc, cho dù bọn họ đi làm ở nhà máy, nhưng công việc này không phải là mãi mãi, nếu bọn họ vi phạm quy tắc, công việc này sẽ không còn nữa.
Sĩ quan hậu cần còn nghĩ rằng, hình phạt của Khương Thư Lan sẽ làm cho mọi người không còn tích cực.
Nhưng cậu ấy không ngờ, chuyện này không những không làm cho bọn họ hết tích cực, mà còn khiến bọn họ trở nên chuyên nghiệp hơn.
Thậm chí, bọn họ còn chuyên tâm hơn trước kia.
Sĩ quan hậu cần không khỏi cảm thán, Khương Thư Lan biết quản lý nhà máy hơn cậu ấy, cô cũng khiến mọi người phục hơn.
Mà Khương Thư Lan đang được sĩ quan hậu cần nhớ đến kia, giờ đây phải ở nhà nhận lỗi với hai tiểu tổ tông.
Sau khi trở về từ thủ đô, cô liền đâm đầu vào trong nhà máy, đầu tiên là xử lý nguồn cung cấp, sau đó là hình phạt, cô còn phải liên lạc với người bàn giao hàng hóa.
Khi hàng hóa hoàn toàn được giao đi xong, Khương Thư Lan bận rộn một vòng, lúc này cô mới có thời gian trở về nhà quan tâm chăm sóc hai đứa nhỏ.
Lúc Nháo Nháo và An An nhìn thấy Khương Thư Lan về, miệng nhỏ bẹp một tiếng, trong mắt lập tức đầy nước mắt, trông vô cùng đáng thương.
Khương Thư Lan nhìn đến nỗi trong lòng xảy ra biến đổi, cô càng thêm tự trách.
“Mẹ sai rồi, bây giờ mẹ về rồi đây, mẹ sẽ ở nhà chơi với Nháo Nháo và An An của chúng ta nhé.”
Cô không dỗ còn đỡ, cô dỗ một cái, hai đứa bé lập tức òa khóc thành tiếng.
Cô nghe tiếng khóc mà lòng đau thắt.
Miêu Hồng Vân ở bên cạnh không khỏi nói: “Em dâu Thư Lan, em thật là…”
Chị ấy không biết nên nói như thế nào.
Buổi tối cô giao bọn nhỏ cho bà chúng nó, ban ngày cô tạm thời giao bọn nhỏ cho bà lão Na và Miêu Hồng Vân, bọn nhỏ đói bụng thì cho uống sữa bột.
Đây nào có giống một người mẹ chứ!
Khương Thư Lan bế mỗi bé một bên, sau đó cho hai bé bú sữa: “Chẳng phải bên nhà máy xảy ra chuyện lớn đấy sao, em thực sự không có cách nào khác.”
Miêu Hồng Vân cũng biết Khương Thư Lan khó xử, nhưng nhìn dáng vẻ đáng thương của bọn nhỏ, chị ấy lại đau lòng.
“Haizz…” Miêu Hồng Vân thở dài.
Nhưng bà lão Na lại nghĩ khác: “Thật ra như vậy cũng rất tốt, phụ nữ có sự nghiệp riêng thì mới có thể tự lập được.”
“Với lại mấy ngày nay bọn nhỏ vẫn ổn, dù gì mẹ bọn chúng cũng không phải không cần, không phải không yêu thương bọn chúng.”
Dù hiểu lý lẽ này, thế nhưng bọn nhỏ vẫn làm người khác phải đau lòng!
Bây giờ hai đứa bé vừa trắng vừa mềm lại thông minh lanh lợi, dường như bé biết bọn họ đang đau lòng.
Khương Thư Lan cho bọn nhỏ bú sữa xong, cô nói cảm ơn với hai người Miêu Hồng Vân rồi chuẩn bị bế hai bé về.
Bà lão Na ở bên cạnh nói: “Cháu đưa bọn nhỏ về, một mình cháu ăn cơm, mà muốn trông hai đứa nhỏ sao?”
“Nếu cháu không vội ăn cơm trưa, thì lát nữa nhà thím nấu xong rồi, Hồng Vân sẽ mang qua cho cháu.”
Khương Thư Lan nghĩ nghĩ một lúc, đúng là cô có hơi bất tiện, nên cô không khách sáo với bà lão Na.
“Khi nào thì cha mẹ em tới?”
Với lại, em dâu lớn của nhà họ Khương đi lâu như thế, cô đã cảm thấy kỳ quái.
Mà một mình Thư Lan trông hai đứa nhỏ, rõ ràng hơi bất tiện.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Chắc là mấy ngày nữa.”
Thật ra, cô cũng không rõ, mấy ngày này quá bận rộn, ngay cả nhà mẹ đẻ, cô cũng không rảnh gọi điện hỏi thăm.
Nhà họ Khương.
Người trong nhà biết cha Khương và mẹ Khương muốn đến hải đảo, trước khi hai người đi, người trong nhà bắt đầu chuẩn bị quà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận