Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1060:

Đội trưởng Na cẩn thận nâng hạt đậu phộng, không cầm lòng nổi nhếch môi cười: "Đây là con trai của tôi."
"Đại phu nói đứa nhỏ hai tháng sẽ to bằng một hạt đậu phộng béo mọng...”
Nói xong, anh ấy cẩn thận bỏ đậu phộng vào trong túi.
Y như đang bỏ con trai ruột của mình vào đó vậy.
Chu Trung Phong: "..."
Chu Trung Phong cảm thấy tên này bị bệnh tâm thần rồi.
Anh không muốn nói chuyện với người tâm thần.
Chu Trung Phong trực tiếp sải bước rời khỏi đội trưởng Na.
Đội trưởng Na chép miệng, cầm đậu phộng lầm bầm: "Con trai à, chú Trung Phong của con không biết điều, khi nào con ra đời đừng để ý đến chú ấy nha."
Văn phòng.
Lúc Chu Trung Phong đến nơi, nhóm người sư trưởng Lôi đã có mặt đông đủ.
Chỉ thiếu Chu Trung Phong và đội trưởng Na, hai người họ vừa tới, cửa văn phòng đã bị đóng lại.
Mọi người theo bản năng nhìn một người thừa ra trong văn phòng, chính là Lôi Bán Đảo.
Phải biết rằng anh ta không phải bộ đội cấp trung trên hải đảo của họ.
Lôi Bán Đảo cũng chưa từng tham gia bất kỳ một hội nghị nào trên hải đảo.
Cuộc họp này có anh ta bên trong, có lẽ còn phải chờ suy xét.
Tư lệnh Cao ngồi ở vị trí đầu tiên không nói gì, sư trưởng Lôi đứng lên chỉ vào Lôi Bán Đảo rồi nói: "Mọi người đều quen biết cậu này đúng chứ? Tôi cũng không cần phải nói nữa."
"Tới đây đồng chí Lôi Bán Đảo, giới thiệu với mọi người đi này."
Lôi Bán Đảo đứng thẳng lưng, giọng nói vang dội: "Chào mọi người, tôi là Lôi Bán Đảo, nguyên nhậm phó lữ đoàn trưởng của đơn vị ở Vân Quý, hiện giờ chuyển đến đơn vị hải đảo, mong mọi người sau này chiếu cố nhiều hơn."
“Ồ ồ....”
Phó lữ đoàn trưởng lận đó, chức vị này không thấp đâu.
Có thể nói trừ tư lệnh Cao và sư trưởng Lôi ra thì chức vị của Lôi Bán Đảo là cao nhất.
Đội trưởng Triệu là người thẳng tính, hắn ta không kiềm được mà hỏi: "Vậy đồng chí được điều nhiệm đến đơn vị hải đảo của chúng tôi, cũng vẫn giữ chức Phó lữ đoàn trưởng à?"
Điều này đại biểu trong số các đội trưởng sẽ xuất hiện một lãnh đạo trực hệ.
Lời này có thể nói đã đâm ngay vào điểm tử.
Lôi Bán Đảo ở bên cạnh lắc đầu, anh ta nhìn sang sư trưởng Lôi.
Sư trưởng Lôi ho nhẹ một tiếng, lấy ra một tờ giấy bổ nhiệm bảo mọi người truyền nhau xem: "Vì đồng chí Lôi Bán Đảo thuộc diện vào đội giữa chừng, nên sau khi bước vào đơn vị bộ đội hải đảo của chúng ta sẽ bị giáng xuống nửa cấp, về sau cậu ta cũng giữ chức đội trưởng giống như mọi người."
“Ồ... ồ....”
Đừng xem thường nửa cấp này, vô số người cày cuốc suốt đời cũng chẳng bao giờ có được chức vị lữ đoàn trưởng.
Nhưng vì chuyển đơn vị về hải đảo, Lôi Bán Đảo coi như đã từ bỏ tất cả tiền đồ của mình ở đơn vị Vân Quý, bắt đầu mọi thứ lại từ đầu.
Điều này khiến mọi người khá khiếp sợ, hai mặt nhìn nhau.
"Được rồi, sau này đồng chí Lôi Bán Đảo sẽ là chiến hữu của mọi người, mấy người phải tương trợ lẫn nhau đó."
"Vâng, lãnh đạo."
Thấy mọi người truyền nhau đọc tờ bổ nhiệm xong hết rồi, sư trưởng Lôi mới lấy lại, nói lên mục đích chính của cuộc họp lần này.
"Cuối tháng 7 sẽ có một trăm người mới lên đảo, mọi người biết hết rồi chứ?"
Mọi người trong văn phòng cũng gật đầu.
Đáng nhẽ năm ngoái hải đảo của họ đã đón được người mới, nhưng luôn bị chậm trễ và kéo dài đến năm nay.
Không ngờ rằng vào năm nay lại đến không ít.
Đội trưởng Triệu cũng không nhịn được mà hỏi: "Nhóm người mới đó là tân binh hết hay là lão binh có chức vị vậy?"
Vấn đề này lập tức hỏi ngay trọng điểm.
Mọi người đồng loạt nhìn sang.
Sư trưởng Lôi và tư lệnh Cao trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó sư trưởng Lôi mới nói: "Hơn phân nửa là lão binh, vả lại còn là lão binh dìu già dắt trẻ."
Nói đến đây, sư trưởng Lôi nhìn về phía sĩ quan hậu cần đang ngồi ở vị trí cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận