Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1104:

Khương Thư Lan cảm thấy rằng may mà chị dâu Thủy Hương không nói, nếu không thì một khi mà chị ấy nói thì sẽ là xúc phạm lãnh đạo rồi.
Cô nhẹ nhàng mà thở dài một chút và lắc đầu.
Vương Thủy Hương lúc này mới an tĩnh trở lại.
Theo quan điểm của Khương Thư Lan, nếu người đã đến rồi, thì không cần phải nói những lời phàn nàn đó nữa, nếu không đó sẽ là một việc tốn công vô ích.
Không lâu sau, sĩ quan hậu cần từ bên ngoài bước vào.
Khương Thư Lan không ngờ rằng người đã thông báo cho mọi người là sĩ quan hậu cần.
Ngay khi cậu ấy bước vào, cậu ấy đã nhìn thấy Khương Thư Lan đang ngồi bên cửa sổ, và gật đầu với Khương Thư Lan theo bản năng.
Khương Thư Lan chớp mắt, và nghĩ thầm, thật may là sĩ quan hậu cần không nghe thấy chị dâu Thủy Hương mắng mỏ.
Có người chú ý tới ánh mắt đó và dường như có chút suy tư.
Trên bục phát biểu, sĩ quan hậu cần đứng thẳng người: "Tôi triệu tập tất cả chị dâu tới đây, quả thực là do có việc quan trọng."
"Chuyện thứ nhất, trường tiểu học mới mà quân đội của chúng ta xây dựng đã được hoàn thành, chuyện này mọi người đều biết cả rồi chứ?"
Không có trường tiểu học trong quân đội, đó là một vấn đề đau đầu cho mọi nhà.
Trẻ em chỉ có thể được đưa đi học ở bên ngoài nhưng mà vẫn còn quá xa.
Vì vậy, khi nghe sĩ quan hậu cần nói, tất cả đều có chút kinh ngạc, nhao nhao lên tiếng hỏi: “Sĩ quan hậu cần, trường tiểu học đó xây xong rồi, có phải là chúng ta có thể gửi con vào đó học đúng không?"
Lần này đã hỏi tới điểm mấu chốt của vấn đề.
"Chuyện này là điều đầu tiên mà tôi muốn thông báo khi mời mọi người đến đây. Trẻ em trên năm tuổi trong tất cả các gia đình có thể được gửi đến trường tiểu học và trẻ em dưới năm tuổi có thể được gửi đến các trường mẫu giáo, sẽ do các giáo viên chăm nom, giáo dục một cách hệ thống.”
Chuyện này… Mắt của tất cả các bà vợ quân nhân tại đây sáng lên, mấy con khỉ nghịch ngợm của bọn họ không đi đâu cả, suốt ngày quậy phá đến tận tối.
Đưa tới trường như thế này, có thầy cô giáo quản giáo, lại còn lên lớp để học, không có thời gian đi chơi lung tung, xác suất gây chuyện chẳng phải sẽ giảm sao?
Chỉ là có người phản ứng lại: "Vậy trường này học phí như thế nào?"
Chuyện tiền nong đúng là không thể xem nhẹ.
Sĩ quan hậu cần: "Một học kỳ của trường tiểu học là năm nhân dân tệ, và mẫu giáo là bảy nhân dân tệ."
“Trường mầm non này học phí cao hơn trường tiểu học?”
Điều này ngay lập tức khiến mọi người bất bình.
"Các cháu ở nhà trẻ cần được cô giáo trông nom về ăn, uống, rơi vãi, thêm nữa, về phương diện an toàn các cháu còn được quan tâm hơn học sinh tiểu học một chút nên phí này cũng cao hơn một xíu."
“Chấp nhận được thì gửi con đi nhà trẻ, không chấp nhận được thì không gửi.”
"Hơn nữa, tôi xin nói thêm một chút rằng trường mẫu giáo này đã có trợ cấp của quân đội, hơn nữa giáo viên mầm non quá ít, số lượng chỗ trong nhà trẻ cũng có hạn, mọi người quyết định càng sớm càng tốt, kẻo đăng ký muộn thì sẽ hết chỗ.”
Nói xong, mấy chị dâu vẫn đang xôn xao bàn tán, bỗng đột nhiên im bặt.
Con người là thế, những thứ vốn dĩ dễ dàng có được biến thành khan hiếm, tự nhiên sẽ trở nên quý giá.
Mọi người nhìn nhau, sau đó có vẻ cảnh giác.
"Vấn đề trường học, mọi người có thể tự thu xếp, về nhà rồi bàn bạc."
"Tôi xin thông báo việc thứ hai, đó là vào tháng 8, sẽ có là một nhóm người mới sẽ lên đảo cùng với các thành viên trong gia đình của họ. Quân đội cần sự giúp đỡ của các chị dâu để tiếp nhận các chị dâu mới đó và giới thiệu các điều kiện sống cơ bản trên đảo. Nếu bạn gặp chị dâu mới cần được giúp đỡ, làm phiền mọi người, những chị dâu đã sống lâu năm giúp đỡ họ một tay.”
Chuyện này... Mọi người đều có chút miễn cưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận