Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1285:

Hai đứa nhóc đồng thời nhìn sang, vẻ mặt của An An biểu lộ như cha muốn gạt người.
Mém chút nữa thì Chu Trung Phong tức quá hóa cười, túm sau gáy Nháo Nháo: “Lúc trước gọi cha là gì hả?”
Con ngươi Nháo Nháo đảo một vòng: “Cha hờ.”
“Vậy bây giờ gọi là gì?”
“Cha ruột.”
“Hô một lần nữa”.
“Cha!”
Lần này, Chu Trung Phong hài lòng, lúc này mới đem Nháo Nháo để xuống.
Chỉ là anh đồng ý thả Nháo Nháo đi, Nháo Nháo lại không muốn.
An An nhìn rồi ngẫm nghĩ, người ngồi xổm xuống, ghé sát vào lỗ tai anh trai, thấp giọng nói: “Cha sẽ ăn thịt người.”
Vừa nghe được lời này, Nháo Nháo không thể tin được mà nhìn xem Chu Trung Phong, rồi vội vàng đứng dậy, vỗ vỗ cái mông, nhanh nhẹn nắm tay em trai, cùng nhau chạy ra ngoài.
Bọn nhóc vừa đi, khóe miệng Chu Trung Phong giật giật một cái, làm sao anh lại ăn thịt người rồi?
Tiếp đó, một giây sau, chỉ thấy An An cùng Nháo Nháo nhỏ giọng nói thầm: “Cha ăn mẹ.”
“Thật đó, em thấy được.”
Miệng cắn miệng, cắn như vậy chắc là rất đau.
Chu Trung Phong: “...”
Khương Thư Lan: “...”
Thoắt cái mặt Khương Thư Lan đỏ rực, không kìm được đưa tay đẩy Chu Trung Phong: “Ai bảo anh không biết kiềm chế, lần này tốt rồi, đứa bé đều thấy hết.”
Xấu hổ chết người.
Mặt Chu Trung Phong đen thui, vẫn không quên an ủi Thư Lan: “Không sao, bọn chúng biết gì đâu?”
“Bọn nhóc này cái gì cũng không hiểu, tối nay liền đem bọn chúng sắp xếp sang phòng bên cạnh đi.”
Phân giường chia phòng ngủ.
Trong nháy mắt Khương Thư Lan ngẩng đầu: “Không được, còn nhỏ quá.”
Còn không có chân chính trải qua hai cái sinh nhật đâu.
“Cứ quyết định như vậy đi.”
Chu Trung Phong quyết định dứt khoát: “Con trai thì phải rèn luyện tự lập từ sớm, Thư Lan, không thể quá nuông chiều mấy đứa nhỏ”.
Lấy ra đạo lý lớn đến như vậy, Khương Thư Lan lập tức không phản bác được.
Chu Trung Phong lại bổ sung thêm một câu: “Nghĩ tới ban đêm, lỡ bị bọn nhỏ nhìn thấy.”
Xong, Khương Thư Lan cứ như vậy mà bị thuyết phục.
Thế là xế chiều hôm đó, Chu trung Phong liền đi thu dọn căn phòng bên cạnh.
Trước đây khi bọn nhỏ ra đời không bao lâu, anh thuê người làm hai cái giường trúc nhỏ, giờ cũng sử dụng đến.
Vì để cho đứa bé không kháng cự ngủ một mình, cũng không biết Chu Trung Phong lấy từ chỗ nào mà tìm ra được hai cái chuông gió người khác đưa, treo lên một cái là đinh đang vang âm.
Cực kỳ có sức hấp dẫn sự chú ý của trẻ nhỏ.
Chu Trung Phong đem chuông gió bằng trúc treo ở phía trên của giường trúc, mỗi bên một cái.
Anh tự nhận là chuẩn bị đến hoàn hảo, chắc chắn bọn nhỏ ban đêm sẽ không kháng cự.
Làm sao nghĩ đến.
Hai đứa bé đều ngủ thiếp đi, đến thời điểm hơn mười một giờ.
An An tỉnh, nhóc nhìn xung quanh tối đen như mực, theo bản năng muốn bẹp miệng khóc.
Nhưng lại nghĩ đến cha nhóc nói khi cha không ở nhà, An An chính là nam tử hán, phải bảo vệ mẹ thật tốt.
Nam tử hán không được khóc.
An An hít mũi một cái, đem gối đầu nhỏ ném xuống đất, thuận thế mượn độ dốc của giường trúc mà tuột xuống.
Đi tới bên cạnh giường của Nháo Nháo, nhón chân lên kéo cánh tay Nháo Nháo: “Anh trai, anh trai?”
Nháo Nháo dụi mắt, vừa mở mắt liền muốn khóc.
Kết quả, An An: “Xuỵt...”
Lời An An cực kỳ hữu dụng với Nháo Nháo, quả nhiên một giây sau Nháo Nháo liền không khóc.
“Đi tìm mẹ thôi.”
Nháo Nháo ngẩn người một lúc mới chợt nhận ra chính là em trai, nhóc gật gật đầu, theo giường bò xuống dưới. Phía dưới giường đệm An An đặt một cái gối đầu, Nháo Nháo vừa vặn trượt chân ngồi vào phía trên.
Nhóc thở dài một hơi, lại nhặt lên gối đầu, vỗ vỗ bụi bẩn, giơ tay ra dò đường đi chậm ra cửa, theo hướng phòng bên cạnh đến.
Lúc này đã hơn mười một giờ, cả nhà bà ngoại cùng với Tiểu Thiết Đản đều đã ngủ.
Nháo Nháo và An An rón rén ôm gối đầu, cộc cộc cộc chạy tới căn phòng bên cạnh, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Mà trên giường, Chu Trung Phong và Khương Thư Lan chuẩn bị hành sự, hai người vừa thương lượng đến nửa đêm về sự tình trong nhà Hứa Vệ Phương.
Lúc này vừa mới chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, trước khi đi ngủ chuẩn bị làm một trận vận động.
Chỉ là, Chu Trung Phong vừa ghé vào trên người Khương Thư Lan, vận sức chờ thời điểm phát động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận