Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1359:

Đại khái bận rộn liên tục suốt một tháng, lúc này mới xem như đã giải quyết được một tí mớ công việc đang ứ đọng.
Cô nhìn khoản đơn thu và hoá đơn xuất ra gần nhất.
Đánh dấu lên chỗ Tân Thị và Ký Thị.
Tuy nơi này cũng xuất hàng hoá nhưng số lượng lại không lý tưởng.
Sau khi cô ghi chép lại thì cầm điện thoại lên gọi cho bên Thủ đô, chẳng mấy chốc bên kia đã gọi lại.
"Chị Thư Lan, chị tìm em ạ?"
Khương Thư Lan ừ một tiếng, nói thẳng: "Chị tìm Khương Học Dân."
"À à, anh Học Dân ở kế bên nè, để em đưa điện thoại cho anh ấy."
Một lát sau, bên kia truyền tới một giọng nói: "Cô ạ?"
Khương Thư Lan ừ một tiếng: "Ở Thủ đô có quen không?"
Khương Học Dân chần chờ, cậu ta không quá quen, mọi thứ trong thành phố lớn cậu ta đều không quen thuộc, luôn cảm thấy mình không hợp với chúng.
Như thể trồng trọt mới là thứ thích hợp với cậu ta hơn.
Cậu ta im lặng, Khương Thư Lan hiểu rõ, cô thở dài: "Học Dân, nếu cháu đã đến đó thì phải bắt đầu học cách thích nghi với môi trường mới hiện giờ."
Cô biết môi trường mới khá là gian nan, ngôn ngữ không khớp, địa lý bất đồng, hoàn cảnh cũng khác nhau.
Điều này khiến cậu ta rất ngột ngạt, nhưng cũng không còn cách nào, nếu cậu ta đã chọn đi con đường này thì chú định nó sẽ không dễ dàng.
Dưới cơn gió lạnh, Khương Học Dân nắm chặt điện thoại trong tay, xương ngón tay trở nên trắng bệch, cậu ta thấp giọng nói một câu: "Thưa cô, cháu biết rồi."
Khương Thư Lan thấy cảm xúc của cậu ta đã ổn, lúc này mới nói tiếp: "Cô không chỉ là cô của cháu mà còn là cấp trên của cháu."
"Hàng hoá bên Tân Thị và Ký Thị thiếu đi một phần ba so với tháng tốt nhất. Nguyên nhân là do đâu?"
Học Dân đã qua đó hai tuần nên quen thuộc nghiệp vụ.
Khương Học Dân khựng lại, theo bản năng nói: "Bách hoá đại lâu ở Tân Thị xuất hiện chiếm trước thị trường, hàng hoá của đối phương không khác của chúng ta là bao nhưng giá cả lại tiện nghi hơn chúng ta."
Nghe thấy lời này, Khương Thư Lan vô thức nhíu mày.
Cô suy tư gõ ngón tay lên mặt bàn: "Ba ngày, cô cho cháu thời gian ba ngày điều tra ngọn nguồn của chuyện này cho cô."
"Cháu đã tra được một phần."
"Nghe nói nơi bán hàng hoá giống với chúng ta mở nhà máy ở Dương Thành."
Chỉ một câu mà đã bại lộ rất nhiều thông tin.
Khương Thư Lan không nhịn được thầm khen ngợi đứa cháu trai này, đúng là có dự tính sẵn trong lòng.
"Được, cô biết rồi." Dừng một chút cô lại hỏi: "Bên phía Thủ đô có xuất hiện tình trạng này không?"
Khương Học Dân lắc đầu: "Không có, chỉ xuất hiện ở Tân Thị và Ký Thị."
Đây mới là điều khiến cậu ta cảm thấy kỳ lạ, một thị trường lớn như Thủ đô mà đối phương không đến chiếm trước, tại sao lại chọn hai địa phương nhỏ?
Khương Thư Lan: "Cháu làm tốt lắm."
"Mấy ngày hôm nay bảo Khảm Nhi nhìn chằm chằm Thủ đô, cháu đến Ký Thị và Tân Thị thăm dò, có thông tin gì tùy thời báo ngay cho cô."
Khương Học Dân và Khảm Nhi đồng ý.
Sau khi ngắt máy, mày Khương Thư Lan càng lúc càng nhíu chặt, cứ việc sớm biết rằng bọn họ sẽ không một nhà chiếm trọn thị trường, nhưng không ngờ nó vẫn xuất hiện.
"Làm sao vậy?"
Sĩ quan hậu cần với hai con mắt gấu trúc đỡ mắt kính hỏi cô.
Khương Thư Lan day day giữa trán: "Tân Thị và Ký Thị xuất hiện đoạt thị trường, bán hàng hoá không khác gì chúng ta nhưng giá cả lại tiện nghi hơn."
Sĩ quan hậu cần theo bản năng nói: "Không thể nào."
"Trước đó lúc bộ đội chúng ta sản xuất mặt hàng này còn đi chào hỏi người xung quanh."
Người thường căn bản không mở được nhà máy, chỉ có thể dùng danh nghĩa đơn vị để mở.
Thế nhưng những đơn vị đó, sĩ quan hậu cần cơ bản đều chuẩn bị đúng chỗ.
"Nhà mày mở ở Dương Thành."
Khương Thư Lan gõ mặt bàn, hai mắt nhìn thẳng sĩ quan hậu cần: "Sự thật là nó đã xảy ra, sĩ quan hậu cần à, hiện giờ không phải lúc phủ định chuyện đó mà là phải điều tra cho rõ ngọn nguồn."
Sĩ quan hậu cần khựng người, ngơ ngác ngồi xuống.
"Đừng để tôi điều tra ra là tên khốn nào làm chuyện mờ ám sau lưng, nhất định tôi sẽ chém rớt đầu hắn."
Khương Thư Lan: "Bên phía bộ đội cần anh toạ trấn, tôi sẽ bớt thời gian đến Dương Thành điều tra tình hình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận