Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1384:

Lời này rơi xuống, trong sân vừa rồi đang ầm ĩ, nháy mắt liền trở nên an tĩnh xuống.
Từ Cúc Hương lau đi nước mắt, hướng tới cháu dâu mình mà nói: “Nghe thấy chưa? Học sinh của lão Trang đến rồi.”
Lời nói còn chưa xong, bà liền chạy tới mở cửa đón Khương Thư Lan.
Em dâu ở phía sau cũng không kịp can ngăn bà.
Chỉ có thể oán hận mà đi theo.
Cửa vừa mở ra, Khương Thư Lan liền thấy được khuôn mặt già nua của cô Từ đã nhiều tuổi, rõ ràng lúc lão hiệu trưởng còn sinh thời, cô Từ là một mỹ nhân nổi danh làng trên xóm dưới ai cũng đều biết, cho dù là bốn mươi mấy, thoạt nhìn lại cực kỳ trẻ, nhìn cứ như mới hơn ba mươi tuổi.
Mà nay rõ ràng vừa mới đến tuổi 50, tóc cũng đã bạc hết cả rồi.
Khương Thư Lan cảm thấy sống mũi cay xè đầy đau xót: “Cô Từ.”
Từ Cúc Hương nhìn cô một lát, nhịn không được mà vui mừng gật gật đầu đón lấy cô: “Trưởng thành, trưởng thành không ít rồi.”
Năm đó vẫn là một tiểu cô nương ngây thơ mờ mịt, ngây thơ chất phác đến vậy.
Hiện giờ nhìn lại, tiểu cô nương ấy đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, vũ mị động lòng người.
Khương Thư Lan nhịn không được nữa, ở trên vai Từ Cúc Hương yên lặng rơi lệ: “Cô Từ, người trở về như thế nào vậy?”
Trước đó cô ở nhà cũng đã chờ cô Từ một thời gian lâu.
Cho dù là khi cô kết hôn, cô Từ đều không có xuất hiện.
Từ Cúc Hương ậm ừ: “Cô….”
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thế nhưng không biết bản thân nên mở miệng nói thế nào mới được.
Hai người quá nhiều năm không gặp mặt, cũng có quá nhiều điều muốn nói.
Từ Cúc Hương xoa xoa mắt, nhắc tới việc chính: “Đi, cô dẫn con đi lấy tư liệu.”
Tư liệu kia đặt ở nơi nào, cho dù là em dâu của bà cũng không biết.
“Chị dâu, chị muốn đem tư liệu mà chồng chị khổ cực chỉnh sửa lại giao cho một người ngoài sao?”
Từ Cúc Hương cũng lạnh mặt: “Em nói vậy là thế nào? Lúc lão Trang nhà chúng ta xảy ra chuyện, cũng chỉ có mình Thư Lan dám đưa tiễn ông ấy đoạn đường cuối cùng, nên cho con bé là đúng rồi.”
“Mọi người đâu rồi?”
Năm đó chồng của bà xảy ra chuyện, mặc kệ là anh là chị của họ, đều muốn tránh xa nhà bọn họ.
Chồng bà là đứa em trai duy nhất của nhà, thế nhưng lại như bỏ đá xuống giếng, bọn họ trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ với gia đình bà, cả đời không qua lại với nhau.
Lúc này đây, nếu không phải cha mẹ chờ đợi, hy vọng bọn họ trước khi chết còn có thể nhìn được mình và em trai nhỏ sống hòa hợp với nhau, Từ Cúc Hương cũng sẽ không tới nhà em trai và em dâu làm gì.
Lời này vừa nói xong, sắc mặt em trai Từ Cúc Hương và em dâu đều không được tốt.
Hai người đều trầm mặc xuống.
Họ hướng về đứa con nhỏ mà đưa mắt ra hiệu, đứa con nhỏ của bọn họ Từ Mậu Cần, đúng là người năm nay cũng muốn tham gia thi đại học.
Thái độ cậu ta hạ mình, thấp giọng cầu xin nói: “Cô à, cha mẹ con cũng biết sai rồi, huống hồ tư liệu này là cho con dùng, không phải cho bọn người ngoài dùng được.”
“Cô à, con là người họ Từ, còn tương lai đang chờ trước mắt, con đi thi làm rạng danh quang tông diệu tổ cũng là rạng danh nhà họ Từ tổ.
Một bên là học trò cưng của chồng mình, một bên là cháu trai của gia đình, đều mang theo kỳ vọng rất nhiều.
Từ Cúc Hương lần đầu tiên cảm thấy khó xử.
Khương Thư Lan hiểu rõ bà đang trong tình thế khó xử, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ tay bà, dăm ba câu liền hóa giải mâu thuẫn: “Mọi người chỉ biết đến mặt nổi, vẫn còn một chuyện chưa biết.”
“Tư liệu phân thi đại học này vẫn chưa biên soạn xong, cho nên cho dù các người cầm tài liệu để ôn tập cũng sẽ không có hiệu quả.”
“Cái gì?”
Từ Mậu Cần ngoài ý muốn nói, cậu vẫn luôn cho rằng tư liệu này là hoàn chỉnh, hiện tại bên ngoài muốn có một quyển ôn thi đại học hoàn chỉnh đã khó, càng đừng nói đến tư liệu thi đại học như này.
Từ Mậu Cần từ miệng của cha mẹ mình cũng biết được, người dượng vừa mất kia của nhà mình, học vấn thực sự rất tốt.
Ông ấy tổng kết tư liệu, tuyệt đối là rất đỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận