Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1394:

Thi đại học kết thúc, đối với Khương Thư Lan mấy tháng nay đã căng chặt da dường như đều được thả lỏng ra một chút.
Chuyện đầu tiên sau khi về đến nhà chính là bò đến chiếc giường ấm áp thoải mái nghỉ ngơi liền một ngày một đêm.
Cả nhà cũng không ai đi quấy rầy cô.
Chờ lúc cô tỉnh lại lại lần nữa, đã là một ngày sau khi kỳ thi đại học kết thúc.
Tiến vào tháng mười hai phân Đông Bắc, nhà nhà cũng phá lệ, nhà nhà đều làm nông làm việc nhà, mọi người đều ở trong nhà nghỉ đông.
Nhà họ Khương cũng không ngoại lệ, nhà chính nhóm lên một bồn lửa lớn, cả nhà lớn nhỏ hơn mười hai người, trong ngoài đem chậu than bao trùm kín mít.
Bào chế dược liệu, xoa dây thừng, làm nghề mộc, thêu thùa may vá để sống.
Tóm lại, liền tính là ở nhà ngủ đông, cũng không có một người nào thực sự rảnh rỗi.
Từng người đều có công việc bận rộn của chính mình.
Ngược lại là, trước kia Khương Thư Lan là người vốn rất vội vàng lập tức trở thành một người rảnh rỗi, cô kéo mành rồi ngáp một cái đi ra ngoài.
Cô vừa ra đến bên ngoài, ánh mắt người nhà họ Khương tức khắc sáng lấp lánh: “Cô út.”
Là Tiểu Thiết Đản dẫn đầu nhào tới, Khương Thư Lan ôm cậu, sờ sờ đầu cậu, nhìn Tiểu Thiết Đản, cô có chút nhớ đến Nháo Nháo cùng với An An ở hải đảo.
Khoảng thời gian trước vội vàng ôn tập thi đại học, căn bản không rảnh suy nghĩ đến việc đó.
Đến bây giờ chợt nghĩ lại, lại có chút nhớ nhung hai đứa nhỏ rồi.
Cô cũng biết rằng đây sẽ chỉ là hồi tưởng nhớ mong, cô còn muốn ở nhà điền nguyện vọng, đợi đến lúc điểm thi đại học được công bố.
“Cô ơi, ngồi bên này này.” Khương Học Hoa đi từ trong ra, hướng về phía Khương Thư Lan vẫy tay.
Khương Thư Lan dùng nước rửa sơ mặt, vừa nhìn qua liền thấy Khương Học Hoa cầm bút ký của cô, đang lật từng trang xem.
Nhìn thần sắc rất là nghiêm túc.
Khương Thư Lan: “Hối hận rồi sao? Lần này không đi tham gia thi đại học?”
Cô ngay lúc đó có ý kiến để Khương Học Hoa đi tham gia thi đại học, cho dù là chuẩn bị không đầy đủ nhưng cũng coi như là đủ đầy.
Khương Học Hoa vuốt vuốt sổ tay, cậu lắc đầu: “Hối hận, nhưng thật ra cũng không hối hận lắm, cảm thấy đề bài lần này có điểm rất khó.”
Cậu còn xem như là đời cháu nhà họ Khương, là người hay đọc sách.
Nhưng mà so với cô nhà mình thì vẫn là kém một khoảng lớn.
Khương Thư Lan tiếp nhận khoai nướng từ tay mẹ Khương đưa qua, có chút nóng, cô bọc khoai ở tờ báo ném qua ném lại rất nhiều lần lúc này mới xem như có thể cầm được, vừa lột vỏ khoai vừa nói: “Trước tiên thì nhân lúc khoảng thời gian này cô cô còn ở nhà sẽ chỉ dạy con.”
Nghe xong câu này, ánh mắt người nhà họ Khương đều sáng lên không ít.
Người khác không biết nhưng bọn họ biết rõ trình độ văn hóa của Thư Lan.
Đến cả Minh Hà cũng vội đi theo đẩy Khương Học Hoa xuống, ý bảo cậu mau trả lời rằng cậu đồng ý.
Thình lình Khương Học Hoa giống như là trúng giải thưởng lớn, cậu choáng váng: “Có thể hay không quá phiền toái cô rồi ạ?”
Khương Thư Lan lột vỏ khoai đen tuyền ra, cắn một ngụm thịt khoai lang đỏ mềm mại thơm ngọt, nhịn không được thỏa mãn nheo nheo mắt: “Người trong nhà mà phiền toái cái gì.” Cô xua tay nói.
Bên cạnh khương Học Vệ cũng có chút hâm mộ, nhưng mà nghĩ lại chính mình không phải là người có thiên phú học tập, cho nên đối với đêm tân hôn của tiểu thê tử cũng làm như không thấy.
Nhưng thật ra anh ba Khương cũng không khách khí.
“Thư Lan, một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy, nhà của chúng ta chỉ có hai cái tiểu tử thúi, em cũng xem thế nào mà hỗ trợ bọn nhỏ.”
Một đứa mười sáu tuổi, đứa còn lại mười bảy tuổi, đều thất học giống nhau, cái gì cũng không biết làm.
Một chút di truyền của cô mà bọn họ cũng không có.
Dù sao thì anh ba Khương cũng không thừa nhận, hai đứa con nhà mình học tập kém là tại anh.
Khương Thư Lan rốt cuộc nhịn không được mà cười một cái: “Anh ba, trình độ của Đại Sơn cùng với Đại Hà, em cho bọn chúng học chương trình cao trung có chút sớm, còn không bằng để Tiểu Thiết Đản củng cố tri thức sơ trung cho bọn chúng đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận