Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1478:

Nguồn lực tài chính ở trong tay cô ấy không hề nhỏ, ngoài áp lực về phí tổn của hàng hóa, trực tiếp bỏ ra năm vạn tệ, cô ấy xác định chắc chắn liền đưa ra quyết định này, năm vạn này dù có lớn cũng không ảnh hưởng gì đến việc làm ăn của cô, lại càng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của cô ấy.
Cùng lắm thì chỉ hơi sót tiền mà thôi.
Minh Hà bỏ ra một lúc năm vạn tệ, khiến cho người trong nhà cũng phải có chút khiếp sợ.
Nhất là Khương Học Hoa, từ sau khi tốt nghiệp trường sư phạm của tỉnh, liền quay về phố Bình Hương để dạy học, hiện tại đang là một người thầy giáo, tuy rằng an ổn, nhưng tiền lương cũng chỉ là cố định mà thôi, một tháng mới miễn cưỡng được hơn một trăm khối.
Mà vợ của mình có thể bỏ một lúc năm vạn tệ ra để đầu tư cổ phiếu, làm công việc có biết bao nhiêu là rủi ro này.
Điều này khiến cho Khương Học Hoa có chút chịu không nổi: “Minh Hà, như vậy có phải hơi nhiều quá rồi không?”
Người trong nhà cũng gật đầu theo.
Mình Hà lắc đầu: “Em rất tin tưởng vào tầm mắt của cô.”
“Hơn nữa nếu có thua lỗ thì cũng do em chịu.”
Bấy giờ, cả nhà nhất thời không nói nổi câu gì nữa.
Khương Học Hoa còn đang muốn nói gì đó, lại bị Tưởng Tú Trân ngăn cản, chị ấy lắc đầu: “Đây là tiền mà Minh Hà tự mình kiếm được, dù có mất thì con bé vẫn có thể kiếm lại được.”
Tưởng Tú Trân là mẹ của Khương Học Hoa, cũng là mẹ chồng của Minh Hà.
Vài năm nay sau khi nghỉ hưu ở công xã, đi theo hỗ trợ con dâu ở cửa hàng, tiện thể chăm sóc cho cha Khương và mẹ Khương.
Trong mắt chị ấy thì Minh Hà là người rất có bản lĩnh, người như vậy không nên quản cô mà nên duy trì cô mới đúng.
Dùng thái độ mà cha Khương cùng mẹ Khương đối xử với em gái chồng để đối xử với cô ấy.
Cũng chính là thái độ mà Chu Trung Phong đối đãi với Khương Thư Lan.
Khương Học Hoa là thầy giáo, cậu ta vẫn luôn để ý đến an toàn hơn, không khỏi giải thích: “Mẹ, cổ phiếu có rủi ro rất lớn đó.”
Năm vạn tệ này không phải là số tiền nhỏ.
Nếu Minh Hà lấy ra thì sẽ chịu tổn thất không hề nhỏ chút nào.
Tưởng Tú Trân cũng chỉ nói một câu: “Là tiền mà con kiếm được sao?”
Khương Học Hoa trong nháy mắt liền trở nên trầm mặc.
Đây thực sự là mẹ ruột của cậu ta.
Cậu ta không thể phản đối được.
Thấy cậu ta im lặng không nói gì nữa, Tưởng Tú Trân biết cậu ta đang suy nghĩ điều gì: ”Học Hoa, mẹ biết con là giáo viên, luôn chú ý đến an toàn, nhưng con có biết dượng Chu Trung Phong đối xử thế nào với cô của con không?”
“Nếu như mẹ đoán không sai, lúc này đây dường như Thư Lan đều đem gần hết tiền tích tụ nhiều năm trong nhà ra để đầu tư.”
“Con có nghe qua dượng con nói gì về chuyện này chưa?”
Số tiền mà Khương Thư Lan bỏ ra để đầu tư chắc chắn không ít chút nào, cả nhà bọn họ gộp lại còn kém cô mấy lần.
“Đều giống nhau ở chỗ ăn lương cố định, Học Hoa, mẹ không cần con phải giống như dượng của con, vô cùng khiêm nhường, luôn chiếu cố, ủng hộ vợ mình, mẹ chỉ mong vào thời điểm vợ con ra quyết định, ít nhất con sẽ không là người đầu tiên phản đối như vậy, hai đứa là vợ chồng, con để cho người trong nhà thấy Minh Hà thế nào thì tức là để cho họ thấy con thế nấy.”
Nghe được lời này, hốc mắt Minh Hà đỏ lên, cô biết mấy năm nay kiếm được rất nhiều tiền, hơn nữa còn bắt đầu vào phương diện đầu tư.
So với chồng là giáo viên chỉ mong an ổn, cũng dần dần có xung đột.
Nhưng trước kia chỉ là xung đột nhỏ, hai bên mỗi người lùi một bước là xong.
Lúc này đây bắt đầu đầu tư cổ phiếu, lấy ra tận năm vạn tệ, dường như bắt trở thành mâu thuẫn ra bên ngoài của bọn họ luôn rồi, thực ra Minh Hà sớm đã có tính toán muốn bỏ ra năm vạn tệ rồi, nhưng cô ấy biết chắc chắn chồng mình sẽ không đồng ý.
Một bên là người bảo thủ, mà cô ấy lại là người rất chủ động.
Quan niệm của hai bên không giống nhau, mấy năm nay, kỳ thực Minh Hà cũng rất khổ sở, hiện tại mẹ chồng đều nói hết những lời này ra ngoài, coi như nói lên được nỗi lòng của Minh Hà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận