Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1492:

Hai cha con bọn họ đều có chút chua xót, chua xót đến cực độ, khiến lòng bọn họ tràn ngập sự hối hận cùng không cam lòng.
Nếu như đời này khi bọn họ sống lại không gây sức ép nữa, một người thật lòng mà cưới Khương Thư Lan, một người thật lòng mà gọi Khương Thư Lan là mẹ, liệu vinh hoa phú quý kia có thuộc về bọn họ hay không?
Nhưng bây giờ hối hận cũng không làm gì được nữa.
Phòng khách VIP của sở giao dịch chứng khoán Thâm Thị.
Khương Thư Lan sau khi được nhân viên dẫn vào, liền chú ý tới những con số khác nhau ở những căn phòng khác nhau, sáu sáu sáu, tám tám tám, sáu tám tám, năm tám tám cùng với các con số may mắn khác.
Nhân viên tiếp tân nhìn thoáng qua, sau khi dựng đứng biển số sáu tám tám rồi, liền đưa tay ra nói với Khương Thư Lan: “Phu nhân Khương, tới rồi.”
Khương Thư Lan ừm một tiếng, theo đối phương mà đi vào.
Sau khi cô đi vào rồi, mấy người còn đang ngồi trên sô pha lập tức nhìn qua về phía cô. Ở đây đại đa số đều là nam đồng chí, chỉ có một phần là nữ đồng chí xinh đẹp như Khương Thư Lan mà thôi.
Khương Thư Lan đã quen được người khác chú ý tới rồi, cô gật đầu với mấy người ngồi trên sô pha kia.
Sau đó liền tìm một vị trí ở gần màn hình lớn mà ngồi xuống.
Cô lạnh nhạt như vậy cũng khiến cho mấy người ban đầu đang đánh giá cô liền thu hồi ánh mắt, một người phụ nữ, còn là một người phụ nữ có tiền, có thể tự mình làm chủ, xuất hiện ở một nơi như thế này cũng đủ giúp bọn họ suy đoán ra được rất nhiều điều rồi.
Tốt nhất vẫn là không nên động vào.
Dù sao thì phụ nữ xinh đẹp có rất nhiều, nhưng phụ nữ vừa xinh đẹp vừa có tiền vừa có địa vị, bọn họ vẫn là nên yên vị thì hơn.
Quả nhiên giây tiếp theo, chỉ thấy quản lý Hồ Vịnh Mai đi từ bên ngoài vào: “Thư Lan, sao em không nói với chị một câu để chị tới đón em.”
Một câu hỏi thăm ân cần này lại có thể khiến cho mọi người xung quanh cả kinh.
Có thể khiến quản lý Hồ tiếp đãi, lại còn tự mình đi tiếp đón, điều này khiến cho mấy người ban đầu ánh mắt còn có chút rục rịch lập tức bị đè ép không còn gì nữa.
Khương Thư Lan đặt tay lên đùi, tựa vào ghế, lúc này mới cười nói với Hồ Vịnh Mai: “Chị Hồ, chị là ân nhân của em, em không muốn làm phiền chị.”
“Có nhân viên tiếp tân là được rồi.”
Lời này càng khiến cho Hồ Vịnh Mai cười tươi hơn, chị ấy rất thích những người biết thông cảm như vậy, chứ không phải những người quen chỉ biết ỷ lại, lúc nào cũng nhờ vả khiến cho chị ấy phải khó xử.
“Đừng trách chị chuẩn bị không chu toàn, chị thực sự là vội đến mức hận không thể phân thân ra được.”
“Hay là như vậy, để chị kêu Tiểu Cầm tới, cô ấy rất thông minh, đợi khi màn hình chuyển động rồi thì chị sẽ kêu Tiểu Cầm tới điền thư ủy thác giúp em.”
Khương Thư Lan vâng một tiếng, đợi sau khi Hồ Vịnh Mai đi rồi, cô chỉ lẳng lặng mà nhìn màn hình lớn.
Sau đó, chỉ thấy màn hình kia dần dần sáng lên, sau đó số liệu cổ phiếu cũng dần dần hiện lên trên màn hình.
Lúc này đây, tất cả các khách VIP cũng không tự chủ được mà nhìn chằm chằm vào màn hình.
Khương Thư Lan cũng không phải ngoại lệ, cô tập trung tinh thần mà nhìn vào màn hình, lần này sở giao dịch của Thâm Thị khai trương, tổng cộng lên được năm loại cổ phiếu, toàn bộ đều đang hiện bên trên màn hình.
Tiểu Cầm ở bên cạnh cầm trên tay thư ủy thác, thấp giọng hỏi Khương Thư Lan: “Phu nhân Khương, bà định mua loại nào? Mua bao nhiêu?”
Khương Thư Lan chưa vội trả lời, cô chỉ lẳng lặng gõ lên mặt bàn, mặt bàn trong suốt được lau sạch sẽ, thậm chí còn có thể nhìn được hình ảnh phản chiếu của cô ở trên đó.
Cô đang chờ đợi, chờ đợi một tin tức.
Quả nhiên, giây tiếp theo, khu bình luận lập tức sáng lên.
[Ôi chao, Thư Thư đang làm gì vậy? Một tháng không được gặp, thật là nhớ quá đi.]
[Ái chà, tôi vậy mà được chứng kiến sự kiện lịch sử, nhìn thấy ngày khai trương của sở giao dịch chứng khoán Thâm Thị.]
Nghe được lời này, cả khu bình luận lập tức trở nên im lặng.
[Sở giao dịch chứng khoán? Là cái gì vậy?]
Bạn cần đăng nhập để bình luận