Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 219:

Tuy rằng bọn họ đều biết Chu Trung Phong cưới vợ, nhưng mà chưa từng gặp Khương Thư Lan.
Đúng lúc bỗng chốc gặp được, trong mắt đều hiện lên sự kinh ngạc trước cái đẹp, không vì gì khác mà là do cô quá xinh đẹp rồi.
Cô chỉ mặc một bộ áo sơ mi vải sợi tổng hợp kẻ vuông màu nhạt đơn giản, bím tóc đen nhánh đặt ở bên bả vai trái, làn da trắng như ngọc.
Một gương mặt trái xoan nhỏ nhắn, mặt mày như tranh vẽ, mi mắt như họa, tư thái động lòng người.
Mỗi một nét trên gương mặt của cô đều rất vừa phải, toàn thân không có chỗ nào là không đẹp.
Chỉ là…… Nhà chính to như vậy, đột nhiên yên ắng hẳn đi.
Quả nhiên mọi người biết vì sao phó trung đoàn Chu đến tỉnh Đông một chuyến là lập tức kết hôn ngay rồi.
Bề ngoài xinh đẹp như vậy, đàn ông nào cũng không rời mắt được nha!
Vợ của tiểu đoàn trưởng Trần, Đinh Ngọc Phượng hít một hơi thật sâu, đây là tiên nữ phải không?
Vợ của trung đoàn trưởng Triệu, Từ Mỹ Kiều cắn môi, gắt gao mà nhìn chằm chằm vào Khương Thư Lan, trong mắt hiện lên một tia kiêng kị.
Về phần Tiêu Ái Kính, ban đầu làm ầm ĩ đòi gặp Khương Thư Lan, đột nhiên cũng im lặng lại, chị ta gắt gao mà nhìn chằm chằm Khương Thư Lan.
Khương Thư Lan nhìn lướt qua mọi người, lập tức đi về phía Chu Trung Phong, giọng nói dễ nghe: “Lão Chu, nghe nói có người tìm em hả? Là aii thế?” Cô không thèm nhìn Tiêu Ái Kính đến một cái, trực tiếp hoàn toàn bỏ qua cô ta.
Nhà chính cách phòng bếp chỉ có chừng đó, sao Khương Thư Lan lại không nghe được ai muốn tìm cô chứ? Sao có thể?
Chỉ là, đối phương tới không có ý tốt, tại sao Khương Thư Lan lại phải chủ động hoà nhã với đối phương làm gì??
Chu Trung Phong: “Bận bịu xong rồi hả?” Ngay cả anh cũng không thèm nhắc tới Tiêu Ái Kính một câu.
Đây là hai vợ chồng đều hoàn toàn ngó lơ Tiêu Ái Kính.
Khương Thư Lan gật đầu.
“Giới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là Khương Thư Lan vợ của tôi.”
Chu Trung Phong đột nhiên kéo cánh tay Khương Thư Lan, giới thiệu với mọi người trong phòng.
Tiểu đoàn trưởng Trần, trung đoàn trưởng Triệu, trung đoàn trưởng Na và Tống Vệ Quốc bên cạnh mới hoàn hồn lại.
“Khó trách Lão Chu nôn nóng sốt ruột cưới vợ như vậy, thì ra là vì kim ốc tàng kiều() sao?”
[Chú thích: (
) Kim ốc tàng kiều: Có một truyền thuyết cực kì nổi tiếng về Trần Hoàng hậu, đó là Kim ốc tàng Kiều, nghĩa là "nhà vàng cất người đẹp". Đây là một câu ngạn ngữ nổi tiếng, được biết đến như một lời định ước của phu quân đối với nguyên phối thê tử, là một trong những câu ngạn ngữ cổ điển nổi tiếng nhất trong văn hóa Trung Quốc.]
Một cô vợ xinh đẹp như vậy, nếu là bọn họ, bọn họ cũng bằng lòng giấu đi.
Khương Thư Lan tươi cười với mọi người, chỉ là ngay khi ánh mắt chạm đến Tiêu Ái Kính, nụ cười phai nhạt vài phần.
Tiêu Ái Kính là vợ của chính ủy, có khi nào mà phải từng chịu loại cảm giác bị người ta ngó lơ này, vốn dĩ ở nơi nhạy cảm như vậy, lúc này Khương Thư Lan lại tươi cười nhạt đi vài phần với cô ta.
Sao cô ta có thể chịu được cơ chứ?
“Cô chính là Khương Thư Lan ư? Bề ngoài xinh đẹp như vậy, khó tránh khỏi có thể cướp được phó trung đoàn Chu từ trong tay Mẫn Vân nhà tôi!”
Tiêu Ái Kinh đột nhiên lên tiếng khiến cho bầu không khí hòa thuận vui vẻ ban đầu trong nháy mắt trở nên im lặng, tất cả mọi người đều theo bản năng mà nhìn về phía Khương Thư Lan.
Lúc Chu Trung Phong định mở miệng thì Khương Thư Lan đã ngăn cản anh lại.
Vẻ tươi cười của cô vẫn không đổi: “Chị là người thân của Giang Mẫn Vân phải không? Vậy Giang Mẫn Vân có nói cho chị biết cô ta đã tranh đối tượng xem mắt của tôi không, thay đổi biển số nhà của tôi, lại tìm người hất nước vào người tôi mới tranh được người đàn ông đã một đời vợ kia không?”
“Hơn nữa hiện tại Giang Mẫn Vân cũng đã như ý nguyện lấy được người mà cô ta đã luôn muốn tranh đoạt được rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận