Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 220:

“Vị đồng chí, lúc nói người khác tranh cướp này kia có hỏi bản thân hay người thân chị có bất chính hay không?”
Lời này của Khương Thư Lan tiếp tục khiến mọi người xung quanh phải im lặng.
Nội tình bên trong như thế nào, mọi người thực sự không biết.
Tin đồn ban đầu trên đảo chính là nói Khương Thư Lan không từ thủ đoạn cướp đi phó đoàn Chu của cháu gái Giang Mẫn Vân của Tiêu Ái Kính.
Nhưng không thể nào ngờ nội tình bên trong lại là như vậy.
Dựa theo cách nói này thì sao có thể nghĩ là Khương Thư Lan tranh đối tượng kết hôn với Giang Mẫn Vân được.
Rõ ràng là Giang Mẫn Vân đã đoạt đối tượng kết hôn của Khương Thư Lan, Tiêu Ái Kính chỉ trích người ta như vậy, thực sự không có đạo lý chút nào.
Tiêu Ái Kính cũng không ngờ, Khương Thư Lan mồm mép lại sắc bén như vậy, nói tất cả mọi chuyện ra, chị ta tức giận đến phát run: “Dù cho cô nói thế nào thì chuyện cô gả cho Chu Trung Phong vẫn là sự thật.”
Không phải cô đã tranh mất đối tượng kết hôn ban đầu của cháu gái chị ta sao?
Khương Thư Lan tỏ vẻ kỳ quái nhìn chị ta một cái: “Tôi gả cho Chu Trung Phong không đúng chỗ nào? Bởi vì Giang Mẫn Vân vứt bỏ anh ấy, Chu Trung Phong thành người đàn ông độc thân không kết hôn được với ai, cũng bởi vì mưu kế của Giang Mẫn Vân, tôi thành nữ đồng chí không có đối tượng kết hôn, chúng tôi đều là hai người chưa gả cho ai, vì sao lại không được phép kết hôn với nhau?”
“Hay là nên nói Chu Trung Phong là vật tư trong tay chị? Anh ấy muốn kết hôn với ai thì phải xin phép chị trước hả?”
Lời này khiến cho sắc mặt của Tiêu Ái Kính lập tức trắng bệch lại. Chị ta còn có thể cãi thế nào được nữa.
Tống Vệ Quốc quát lạnh một tiếng: “Đồng chí Tiêu, nếu như em không ăn cơm thì mau rời khỏi đây đi!”
Tiêu Ái Kính và Tống Vệ Quốc là cặp vợ chồng lấy nhau chưa được bao lâu, vẫn luôn nâng đỡ nhau, chị ta không ngờ rằng có lúc Tống Vệ Quốc lại quát lớn với mình trước mặt nhiều người khác như vậy.
Lúc này chị ta có chút bẽ mặt, xoay người rời khỏi đó luôn.
Tống Vệ Quốc đứng tại chỗ một lúc lâu mới bình tĩnh lại được, giải thích với Khương Thư Lan và Chu Trung Phong: “Vợ tôi không giữ được bình tĩnh, tôi thay cô ấy xin lỗi hai người.”
Khương Thư Lan không nói tha thứ, cũng không nói là không tha thứ.
Thái độ của Chu Trung Phong lại ương ngạnh hơn chút: “Tống Vệ Quốc, nếu lần sau đồng chí Tiêu Ái Kính còn có thái độ như vậy thì không cần phải đến nhà của tôi nữa đâu.”
Đây mà là tới để làm khách sao?
Đây là tới để bắt nạt người ta thì có!
Lời này nói ra, doanh trưởng Trần cùng với đội trưởng Triệu hai người liếc nhìn nhau một cái, cả hai đều lắc đầu, phó đoàn Chu lúc này có chút hành động theo cảm tính rồi.
Tống Vệ Quốc là chính ủy, đắc tội với vợ anh ấy như vậy, đây không phải là đang phá hỏng tương lai chói lọi phía trước sao?
Không ngờ được rằng, không giống như doanh trưởng Trần cùng với đội trưởng Triệu đã đoán trước, Tống Vệ Quốc không hề tức giận chút nào.
Ngược lại thái độ lại rất ôn hòa: “Lão Chu, anh yên tâm, sẽ không có lần sau đâu, lúc về tôi sẽ phê bình vợ tôi Tiêu Ái Kính không biết điều kia!”
Điều này không khỏi khiến cho doanh trưởng Trần cùng với đội trưởng Triệu cảm thấy kỳ quái.
Chỉ là, nếu người trong cuộc không nói gì nữa, người ngoài như bọn họ đương nhiên không nên tiếp tục truy vấn rồi.
Mà sau khi Tiêu Ái Kính làm loạn một hồi, nam đồng chí cùng với nữ đồng chí đều tách nhau ra hết, Chu Trung Phong dẫn đội trưởng Na và đội trưởng Triệu đi ra bên ngoài sân để hóng gió, nhân tiện giúp hỗ trợ xới đất.
Mà Khương Thư Lan cùng với Từ Mĩ Kiều và Đinh Ngọc Phượng gật gật đầu, vào phòng bếp cùng với Miêu Hồng Vân phụ bưng thức ăn.
Bọn họ vừa đi vào, nhà chính liền trở nên im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận