Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 221:

Từ Mĩ Kiều liếc mắt nhìn qua bốn phía xung quanh, thấy không có ai nữa mới thấp giọng nói với Đinh Ngọc Phượng: “Phó đoàn Chu này cũng bênh vực vợ thật nhỉ?”
Không phải người đàn ông nào cũng có thể vì vợ mà che chở bất chấp mọi chuyện như vậy.
Đinh Ngọc Phượng vẫn còn đắm chìm trong bộ dạng xinh đẹp của Khương Thư Lan, hoàn toàn không nghe rõ được đối phương đang nói gì.
Nhưng lúc Từ Mĩ Kiều nghe được âm thanh xới đất bên ngoài lại thấp giọng nói: “Vợ của phó đoàn Chu này xinh đẹp thì xinh đẹp, chỉ là có chút không biết giải quyết mọi việc cho lắm, tiệc tân gia của đội trưởng, mời mấy tân binh mới nhập ngũ làm cái gì chứ?”
Đây không phải là tổ chức một bàn tiệc tốn công vô ích sao?
Ít nhất thì nhà bọn họ lúc trước đó làm tiệc tân gia đều là mời những người cùng cấp hoặc cấp trên, đâu có lộn xộn lan man như nhà Khương Thư Lan.
Lời này vừa nói ra, Hầu Tử vừa chuẩn bị tiến vào nhà để uống nước, sắc mặt lập tức có chút khó coi, cứ đứng tại chỗ không tiến cũng không lùi.
Giây tiếp theo, cậu ấy liền nghe được, Khương Thư Lan nói: “Đồng chí à, chị nói như vậy là không đúng đâu.”
Từ Mĩ Kiều không ngờ mấy lời mình nói lại bị người khác nghe thấy như vậy, cô ấy đã đi xung quanh dò xét phát hiện không có người ở phía sau rồi.
Mới lôi kéo Khương Thư Lan tới để thấp giọng khuyên nhủ: “Đồng chí Khương, em mới tới nên không hiểu quy củ, chị là người lớn hơn nên nhắc nhở để cho em biết.”
Tiệc tân gia này, không chỉ đơn giản là chuyển nhà nên ăn mừng, mà là để nhờ những cấp trên giúp đỡ cho cấp dưới, đặt nền móng tương lai cho chồng nhà mình.
Vậy nên khách mời cũng phải đàng hoàng.
Ví dụ như lãnh đạo mà chồng họ trực tiếp trực thuộc, giống như chính ủy Tống này, có thể giúp chồng Khương Thư Lan thăng cấp, hoặc doanh trưởng Trần, cũng rất có tiềm lực, tùy lúc có thể đề bạt giúp chồng cô thăng chức, có thể trở thành phụ tá đắc lức của chồng cô.
Sau đó, cô ấy ngừng một chút, chỉ vào đám tân binh ở bên ngoài kia, ngữ khí nhạt nhẽo nói: “Em tiếp mấy người khách kia không có chút tác dụng nào hết, ngoài ăn nhiều hơn ra thì không tìm được ưu điểm nào nữa hết.”
Lời này vừa thốt ra, Hầu Tử ở bên ngoài im lặng, gắt gao nắm chặt tay lại.
Cậu ấy biết đối phương nói rất đúng, đây mới là cách tốt nhất để giúp cho phó đoàn Chu, cho chị Khương Thư Lan.
Nhưng trong lòng cậu ấy vẫn có chút khổ sở.
Khương Thư Lan lại đột nhiên mở miệng: “Đồng chí Từ, lời này của chị em không đồng ý, bọn họ vẫn còn có ưu điểm khác nữa...”
“Ưu điểm gì?”
“Bọn họ đến như vậy khiến cho chồng em rất vui vẻ, vì bọn họ là đàn em tới cửa làm khách, em cũng rất vui vẻ, vì bọn họ khiến cho tiệc tân gia nhà em thêm náo nhiệt, chị xem, đây chính là ưu điểm của bọn họ, không chỉ như vậy thôi đâu....”
Hầu Tử đang gắt gao nắm chặt tay ở bên ngoài lập tức buông lỏng bàn tay ra, một loại cảm xúc lẫn lộn nổi lên trong lòng cậu ấy, cuối cùng cậu ấy liền cười lớn.
Là nụ cười từ tận đáy lòng.
Từ Mĩ Kiều nghe như vậy liền nói: “Đồng chí Khương, em quá ngây thơ rồi, người như vậy chỉ gây cản trở cho chồng em thôi.” Dừng một lúc, lại nói tiếp: “Đợi mấy tân binh này xuất ngũ rồi đi rồi, chồng em mới hiểu được cái gì gọi là một thân một mình.”
Bọn họ là những người vợ của quân nhân, tuy rằng không có công việc riêng, nhưng không phải vẫn phải luôn ở phía sau chồng mình để duy trì quan hệ có lợi sao?
Khương Thư Lan như vậy khác nào trở thành người khác biệt với mấy người vợ quân nhân kia đâu.
Khương Thư Lan lắc đầu, thanh âm trong trẻo: “Đồng chí Từ, công lao thành tích của chồng em, việc thăng chức của chồng em, anh ấy có thể dựa vào bản thân mình để tự làm được, không cần em phải lo lắng hết lòng như vậy, việc giành lấy quan hệ, anh ấy phải đường đường chính chính hướng về phía trước mà lo liệu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận