Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 349:

Khương Thư Lan muốn đi, nhưng mà cô hỏi: “Vậy anh nghĩ như thế nào?”
Chu Trung Phong ăn ngay nói thật: “Anh cảm thấy việc làm trong nhà ăn này cũng không tốt lắm, mỗi ngày phải dậy rất sớm, hơn nữa điều quan trọng là mùa hè trên hải đảo rất nóng, nhiệt độ bên ngoài có thể cao đến 40 độ, mà nhiệt độ nhà sau bếp của nhà ăn thậm chí sẽ không dừng ở 40 độ.”
Hơn nữa trong nhà căn bản không thiếu chút lương này của Khương Thư Lan, anh cảm thấy cô không nhất thiết phải đến để chịu cực khổ này.
Nghe xong Khương Thư Lan gấp bánh bao cuộn lên, lạnh nhạt nói: “Em rất muốn đi làm.”
Chu Trung Phong suy nghĩ rồi nói: “Có thể chờ mùa hè tháng sáu bảy, lúc ấy hải đảo sẽ vào thêm một nhóm người, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người đưa gia đình đến đây, trường quân đội trên hải đảo nhất định sẽ xây dựng thêm, đến lúc đó nhất định sẽ có việc làm cho bên ngoài, bằng cấp của em lại không thấp, anh cảm thấy công việc này sẽ phù hợp với em hơn.”
Khương Thư Lan bẻ đầu ngón tay nghĩ: “Bây giờ mới tháng hai, còn phải bốn năm tháng nữa.”
Cô cảm thấy cuộc sống ở nhà mỗi ngày thật gian nan.
“Chu Trung Phong, em rất muốn đến nhà ăn, anh hỏi qua một chút trước đi.”
Chu Trung Phong trầm mặc một lát, cuối cùng anh cũng lựa chọn tôn trọng ý kiến của Khương Thư Lan.
“Được.”
“Lát nữa anh sẽ đi nói với sĩ quan hậu cần chuyện măng trên núi, sau đó hỏi thăm tình huống cụ thể luôn.”
Hai đứa trẻ xoay mặt nhìn nhau, đột nhiên có chút trùng xuống nói: “Nếu cô đi làm thì bọn cháu phải làm sao bây giờ?”
Khương Thư Lan thật sự muốn đi làm, cô đã quên mất bọn nhỏ, cô suy nghĩ sau đó sờ sờ đầu hai đứa nhỏ: “Bây giờ còn chưa xác định đâu, chờ sau khi chắc chắn rồi thì cô nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa cho hai cháu.”
Tiểu Thiết Đản và Lôi Vân Bảo biết không thể thay đổi được chủ ý của cô, vì vậy ngay cả thịt kho tàu bình thường thơm ngào ngạt cũng trở nên vô vị.
Chu Trung Phong bên kia rất nhanh lại tìm sĩ quan hậu cần một lần nữa, hiểu rõ tình huống: “Nếu Thư Lan nhà tôi đến đây làm sau bếp nhà ăn, thời gian công việc mỗi ngày là bao lâu, làm công việc cụ thể gì?”
Sĩ quan hậu cần có hơi ngoài ý muốn, cậu ta thật sự không ngờ đến Chu Trung Phong vậy mà lại hỏi như thế.
Bởi vì trong mắt cậu ta, của cải của Chu Trung Phong rất nhiều, bằng không ngày thường anh cũng sẽ không mở một cái lò nhỏ mỗi ngày.
Một người có của cải như vậy thế mà lại đồng ý để vợ mình đến sau bếp nhà ăn để làm sao?
Sao có thể khiến người ta kinh ngạc đến vậy!?
“Sáng 3 giờ rưỡi đến nhà ăn, thường là để gọt khoai tây hoặc là rửa sạch đồ ăn. Cô ấy vừa tới cũng không được làm việc khác, sau đó 8 giờ rưỡi tan tầm, 10 giờ quay lại làm lần nữa để làm cơm chuẩn bị trước bữa trưa, buổi chiều đi làm lúc 4 giờ để làm cơm chuẩn bị cho buổi chiều.”
“Nếu tài nấu nướng của cô ấy tốt, sau này tôi sẽ suy xét để cô ấy làm trưởng nồi.”
Nhưng đó là chuyện của sau này.
Chu Trung Phong nhíu mày: “3 giờ rưỡi sáng sao?” Việc này cũng sớm quá rồi.
“Anh nghĩ sao, 6 giờ sáng mấy người kết thúc huấn luyện dã ngoại sau đó đến nhà ăn, nếu không sớm chuẩn bị thì mấy người sẽ đói bụng mất!”
“Được, tôi biết rồi.” Chu Trung Phong thấp giọng nói: “Vậy nếu đến làm thì ngày mấy đến đây?”
Cách tháng ba cũng không còn mấy ngày nữa rồi.
Chu Trung Phong gật đầu, nhịn không được mà hỏi một câu: “3 giờ rưỡi sáng sớm quá, có thể trễ hơn một chút hay không?”
Sĩ quan hậu cần: “…”
Sĩ quan hậu cần hít thở sâu một hơi: “Phó đoàn Chu, nếu anh đau lòng vợ mình như vậy thì để cô ấy ngoan ngoãn ở nhà đi, cần gì phải đến đây làm chứ?”
Thời gian làm việc của bọn họ mà nói đổi thì đổi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận