Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 363:

Khương Thư Lan lập tức làm theo, cũng may cuối cùng là hữu kinh vô hiểm, kéo con móng tay này từ dưới cát ra ngoài.
Tuy nhiên thì cuối cùng cái vỏ của nó cũng bị bung.
Khương Thư Lan có chút tiếc nuối. Vương Thủy Hương lại thấy không sao cả: “Cái vỏ của nó không ảnh hưởng gì, đứt thì đứt thôi, cái đó bỏ đi, chỉ cần đầu lưỡi không đứt ra là được.”
Khương Thư Lan ừ một tiếng, kế tiếp là mười mấy lỗ hang đều là cô rót nước muối đi đào, mới đầu còn thuận lợi, càng về sau con ốc móng tay càng thành tinh.
Rót nước muối vào liền lập tức thụt sâu vào bên trong đáy lỗ hang.
Vương Thủy Hương tay nhanh mắt nhạy, vội cầm cái xẻng để cách miệng lỗ hang tầm hai mươi centimet mà đánh dấu: “Tới đây tới đây, chỗ này mau đào xuống chỗ này, nhanh nhanh.”
Khương Thư Lan: “???”
Vẻ mặt cô chợt nghệt ra.
Miêu Hồng Vân không nhịn được cười: “Đưa xẻng cho chị dâu Thủy Hương của em đi, để chị ấy làm mẫu cho mà xem, xem con ốc móng tay khi bỏ trốn bị bắt lại sẽ thế nào.”
Khương Thư Lan lập tức nghe lời đưa cái xẻng cho Vương Thủy Hương.
Liền thấy Vương Thủy Hương sau khi vẽ xong tuyến đường, cầm lấy cái xẻng chiếu theo tuyến đường kia mà đào xuống, đào sâu khoảng chừng mười mấy centimet, rồi chị ấy trực tiếp đưa tay vào bên trong đào.
Một lát sau chị ấy liền cầm ra một con ốc móng tay, cười cười nói: “Này thì chạy, mày chạy đi, mày biết chạy trốn, tao sẽ tính đường, xem chúng ta ai lợi hại hơn ai.”
Kết quả đương nhiên là chị ấy cao thủ hơn rồi.
Khương Thư Lan xem đến trợn mắt há mồm: “Chị dâu Thủy Hương, chị còn có công phu tuyệt kỹ như này sao?”
Cái này chính là kỹ năng chăng?
Ngay cả đường con ốc móng tay chạy trốn cũng tính được rõ ràng.
Miêu Hồng Vân cười cười: “Chị dâu Thủy Hương của em nhiệt tình, lúc trước có giúp đỡ một người ngư dân già, biện pháp này là do người đó dạy cho đó.”
Vương Thủy Hương đi theo người ngư dân học mấy tháng, có thể nói rằng ở trong nhóm người nhà theo tùy quân, kỹ thuật đi biển bắt hải sản thì Vương Thủy Hương cầm cờ đi trước.
Khương Thư Lan như bừng tỉnh: “Chị dâu Thủy Hương, chị thật là lợi hại.”
Vương Thủy Hương bật cười ha ha: “Thư Lan, chỉ cần em và chị cùng nhau đi biển bắt hải sản, chị đảm bảo không quá ba tháng, toàn bộ bí thuật tổ truyền đều truyền hết cho em.”
Cùng Khương Thư Lan đi biển bắt hải sản, vận khí không phải tốt bình thường.
Hôm nay đều đào được con rất to, không giống những lần trước, mỗi lần đào đều đào phải những con ốc móng tay mỏng manh nho nhỏ, loại như vậy không có nhiều thịt.
Khương Thư Lan nghiêm túc gật đầu: “Được ạ.”
Tiếp theo đi một đường đi về phía Bắc, Vương Thủy Hương tổng cộng đào được khoảng một trăm con ốc móng tay, sau khi chai nước muối không còn đủ dùng, nhìn thấy miệng lỗ hang là chị ấy trực tiếp hạ xẻng đào luôn.
Khương Thư Lan hỗ trợ, thời điểm đi đến phía Bắc, chỉ riêng mỗi con móng tay bọn họ đã bắt được nửa thùng. Càng đừng nói đến còn có sò huyết, bạch tuộc....
Thiếu chút nữa thì một thùng nhỏ trong số đồ của bọn họ đã đầy.
Vương Thủy Hương cảm thấy mỹ mãn: “Ở phía Bắc này trước giờ cũng chưa nhặt được thứ gì, hôm nay chúng ta coi như đến không công rồi.”
Chỉ cần một thùng con ốc móng tay này đã là thu hoạch lớn.
Khương Thư Lan nghĩ đến lời hệ thống bình luận nói, cô tươi cười nói: “Đi xem thử, nếu không có gì thì chúng ta liền quay trở về.”
Lời cô nói ra quá mức vẹn toàn.
Bên phía Bắc này, cạnh bờ cát là một bãi đá ngầm. Tuy nhiên so với phiến đá ngầm lần trước đi không giống nhau, đá ngầm bên này lớn hơn một chút, còn cao hơn nữa.
Sóng biển đánh vào dãy đá ngầm, tung lên bọt màu trắng xóa, mới chạm tới trên đỉnh.
Khương Thư Lan nhìn thoáng qua bốn phía, phát hiện đá ngầm cách bờ biển rất gần, bọt sóng còn có thể lao nhanh đến đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận