Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 365:

Vương Thủy Hương dạy cô: “Thư Lan, em đừng cạy những con nhỏ, em chỉ nên cạy những con to thôi.”
“Nhìn thấy con như này chứ?” Một con hàu to chừng một nắm tay nằm ở trên bề mặt đá ngầm.
“Cầm cái xẻng chọc vào chỗ nhọn nhọn vị trí đầu con hàu, chúng ta không lấy vỏ, chỉ lấy thịt thôi.”
Như vậy có thể lấy được nhiều hơn một chút.
Khương Thư Lan gật đầu, thật nhanh đã học được, đập một nhát xẻng xuống, thịt một con hàu trắng nõn béo ngậy đã lộ ra.
Các cô cố tình lấy ra hai cái thùng, rửa thật sạch sẽ, chỉ để đựng thịt con hàu.
Trải qua một giờ, một thùng đã đầy tràn. Phải biết rằng đây chỉ là thịt con hàu, không có chút vỏ nào thì đủ biết nơi này nhiều hàu đến thế nào rồi.
Có một ít thịt con hàu trắng nõn chưa được lấy sạch, còn dính ở vài cái vỏ, cùng nhau treo trên tảng đá ngầm, nhìn qua thấy thật lãng phí.
Hệ thống bình luận.
[Chẹp chẹp, thật là lãng phí, loại hàu sống này được cạy ra, ăn trực tiếp sẽ ngon lắm.]
[Ăn sống sao?]
[Đúng vậy, ăn sống giữ được mùi vị tươi ngon nhất của hàu, loại này mới là thời điểm ăn ngon nhất. Hiện tại những con hàu sống ăn ở trong quán nướng, đều là cạy xuống vận chuyển đến thành phố, không biết là để bao lâu, hương vị càng không thể so với cái mới mẻ này chút nào.]
[Đằng ấy vừa nói cái này, tôi lại nhớ tới mâm hàu sống hôm qua tôi đặt, tất cả đều chín hoàn toàn, đâu có được như hàu sống như chỗ của Thư Thư.]
[Đứa trẻ ở đất liền hâm mộ đến chảy nước miếng.]
[Thư Thư đang cạy hàu sống sao? Không! Rõ ràng là cô ấy đang nhặt tiền.]
Khương Thư Lan nhìn hệ thống bình luận, nhặt tiền sao?
Con hàu quá nhiều, cạy không hết, chẳng cảm thụ được một chút nào tư vị của nhặt tiền.
Tuy nhiên cô dùng xẻng nhỏ nện xống một con hào, đưa tay sờ soạng thịt con hàu trắng nõn vừa mới cạy, đặt ở dưới mũi ngửi ngửi. Cảm giác có hơi tanh. Hải sản có mùi thật nặng.
Cô không thể thích ứng với việc ăn sống, cái này bị sờ qua, Khương Thư Lan không muốn nữa, trực tiếp ném nó vào bên cạnh đá ngầm. Chỉ trong chốc lát, có hải âu bay xuống ngậm lấy con hàu mang đi ăn.
Hệ thống bình luận nhìn thấy vậy, lại là một trận cảm thán thật lãng phí.
Khương Thư Lan cười cười không nói chuyện, nhìn thoáng qua Vương Thủy Hương đã sắp chạy tới phía trước, do dự một lát rồi đuổi theo: “Chị dâu Thủy Hương, chúng ta không nên đi về phía trước nữa, em cứ cảm thấy nơi này gần mặt biển quá.”
Cách mặt biển càng gần, thân hình con hàu càng lớn.
Vương Thủy Hương vùi đầu vào cạy hàu: “Em Thư Lan, em đừng lo lắng, hôm qua vừa mới có mưa to xong, lượng nước ban đêm lên quá nhiều, bây giờ chắc chắn sẽ không có thủy triều.”
Khương Thư Lan nhìn về phía Miêu Hồng Vân.
Miêu Hồng Vân cũng gật đầu: “Dựa theo kinh nghiệm lên xuống là sẽ không có thủy triều, Tiểu Khương đừng lo lắng.”
Khương Thư Lan liền không nói thêm gì nữa, tiến lên theo, tiếp tục cạy con hàu.
Một đường cạy, càng lúc càng xa, mà chỗ nơi các cô không thấy được, thủy triều chậm rãi dâng lên, bao phủ toàn bộ đường về.
Tầm một giờ sau, thời điểm Khương Thư Lan quay đầu lại nhìn xem, lập tức cả kinh: “Đường đâu?”
Nghe thấy tiếng kêu như vậy, hai người Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân theo bản năng mà ngẩng đầu lên nhìn. Nhưng khi nhìn đến dãy đá ngầm bị bao phủ toàn bộ, sắc mặt lập tức trắng bệch.
“Sao thủy triều lại lên?”
Còn im hơi lặng tiếng dâng cao như vậy.
Vị trí đường này của các cô thuộc về chỗ tương đối cao của dãy đá ngầm, cho nên mới không cảm nhận được mực nước lên.
Tất cả mọi người đều quay mặt nhìn nhau.
“Hôm nay là mười lăm sao? Tại sao mình có thể quên mất cái này.” Mùng một và mười lăm con nước buổi trưa chiều, Vương Thủy Hương vỗ đùi: “Hỏng rồi, chúng ta phải mau chóng trở về thôi.”
Thủy triều lên cao, các cô sẽ bị giam tại phía trên dãy đá ngầm này.
Nhưng mà nói thì dễ, làm mới khó, nước phía dưới đã dâng lên rất cao.
Hơn nữa trên đường quay trở về chỉ cần một con sóng đánh lại đây, thì từ đầu đến chân đều sẽ bị nhấn chìm.
Miêu Hồng Vân sau khi thử đi qua, chị ấy thu hồi chân lại: “Không thể đi xuống được, xuống dưới là sẽ bị chìm trong nước.”
Chỉ là chờ đến khi toàn bộ đá ngầm xung quanh đều bị bao phủ bởi nước biển, các cô sẽ bị nhốt lẻ loi ở bên trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận