Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 371:

Nhà cách vách.
Nhà họ Na, Miêu Hồng vân trở về cũng kiệt sức, một thùng hải sản kia giao cho bà cụ Na đến xử lý, căn bản không có gì là khó.
Thịt con hàu kia trực tiếp cho vào trong nồi hấp cách thủy, sau đó pha chế thêm hai chén gia vị thành ra khẩu vị khác nhau. Cầm hàu chấm vào gia vị, một miếng một con, kể ra cũng ngon vô cùng.
Bà cụ Na biết được Chu Trung Phong đến muốn hỏi cái gì, cũng không giấu diếm mà đem cách mình làm dạy cho anh.
Chu Trung Phong nghe rất nghiêm túc: “Cho vào nước sôi hấp một phút sau đó bỏ ra ạ?”
Bà cụ Na gật đầu: “Nếu cháu muốn ăn tươi một chút thì hấp trong bốn mươi giây là được.”
Người bản địa nơi hải đảo này cực kỳ để ý đến chữ tươi.
Thời gian nấu nướng càng ngắn, càng thể hiện vị tươi ngon.
Chu Trung Phong nghe xong nói lời cảm ơn, thời điểm trước khi đi, bà cụ Na còn cho anh thêm hai chén gia vị: “Cháu mang về mà dùng luôn đi.”
Chu Trung Phong cũng không từ chối, chờ anh vừa đi, bà cụ Na không nhịn được mà cảm khái với con trai mình đứng bên cạnh: “Tiểu Chu người ta chính là người đàn ông tốt, con nhìn lại mình xem? Vợ của mình bị vây trên đá ngầm một ngày, vừa trở lại, con ngoài việc chỉ trích nó, con còn làm cái gì không?”
Hải sản còn bắt bà lão này đến xử lý.
Đoàn trưởng Na: “...”
Anh ấy hung hăng mà sờ soạng mặt một phen, mỗi lần Phó đoàn Chu đến đây là anh ta lại bị lôi ra so sánh một hồi, sau đó lại trở thành đối tượng bị phê bình.
Haizzz!!!
Sau khi Chu Trung Phong bê hai chén gia vị về nhà, trước tiên anh nhìn thoáng qua nửa bên gương mặt Khương Thư Lan trong phòng ngủ. Thấy đã hoàn toàn ngủ rồi, rốt cuộc là mệt đến kiệt sức.
Theo bản năng Chu Trung Phong cũng làm động tác trở nên nhẹ nhàng hơn. Thời điểm đến phòng bếp, dưới ánh đèn, hai đứa trẻ một đứa phụ trách kéo quạt gió, một đứa phụ trách bóc tỏi, thật sự rất ngoan ngoãn.
Trong phút chốc Chu Trung Phong bỗng dưng cảm thấy nội tâm tràn ngập cảm giác ấm áp.
Vì bất khả kháng mà nấu cơm cũng trở nên có ý nghĩa hơn hẳn.
Dựa theo hướng dẫn của bà cụ Na, con hàu được đặt vào nồi hấp cách thủy. Một thùng toàn thịt con hàu cũng nặng tầm bốn năm cân, phải hấp hai lần mới hết được.
Chờ sau khi hấp hết toàn bộ, Chu Trung Phong phát hiện, chỉ mỗi riêng thịt con hàu cũng chứa nửa bồn tráng men. Suy nghĩ đến tác dụng của con hàu, trong khoảng thời gian ngắn, Chu Trung Phong lại xoa xoa giữa chân mày.
Tại sao lại thấy phát sầu chết đi được nhỉ?
Anh cảm giác bản thân buổi tối không cần ăn gì khác, chỉ nhìn mỗi thịt con hàu cũng có thể làm anh no bụng rồi.
Nhìn dáng vẻ Chu Trung Phong bận rộn trong phòng bếp, Lôi Văn Bảo ngồi trên tảng đá nhỏ nói thầm với Tiểu Thiết Đản: “Anh có cảm thấy khi dượng nấu cơm nhìn tương đối ngầu không?”
Tiểu Thiết Đản ngẩng đầu liếc mắt đánh giá một cái, hiếm khi đồng ý mà gật đầu: “Rất là ngầu.”
“Vậy từ bây giờ chúng ta cũng học nấu cơm với dượng đi, như vậy về sau chúng ta cũng có thể ngầu như vậy.”
Thiết Đản nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý: “Ngày mai bắt đầu học nấu ăn thôi.”
Chu Trung Phong: “...”
Anh vốn dĩ mắt tinh tai thính, đương nhiên là có thể nghe được hai tên nhóc con này nói chuyện, anh có hơi buồn cười lắc lắc đầu.
Mấy con hàu bên này được chế biến tốt, bên kia cháo trắng trong nồi cũng nấu xong. Trong phòng bếp tản ra từng đợt mùi hương của gạo.
Trước tiên đơm cho hai tên nhóc mỗi đứa một chén, để cho bọn chúng ngồi ăn trên bàn, đương nhiên con hàu cũng chuẩn bị cho bọn nhóc một phần, tuy nhiên nước chấm cho thêm chính là loại gia vị không cay.
Còn lại Chu Trung Phong bưng một chén cháo đi vào phòng ngủ rồi gọi Khương Thư Lan dậy.
Khương Thư Lan thực sự là quá mệt mỏi, lúc Chu Trung Phong gọi cô, cô còn không muốn dậy.
Nhưng mà cháo gạo trắng kia thực sự quá thơm, mùi hương liên tiếp chui vào trong mũi cô .
Bạn cần đăng nhập để bình luận