Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 378:

Nhưng các cô ấy đều không phải người địa phương, phong cách nấu ăn vẫn thiên về quê gốc, lại thêm ảnh hưởng của đồ ăn phương Nam, nói tóm lại là pha tạp.
Khương Thư Lan thích ăn, cô cũng thích nấu nướng, thích làm những loại mỹ thực.
Chu Trung Phong nghe được lời này, không nhịn được mà cúi đầu nhìn cô: “Thư Lan?”
Anh nghĩ hôn nhân chắc là thế này nhỉ. Ấm áp lại còn rất hạnh phúc.
Khương Thư Lan: “Hả?”
Lời nói của Chu Trung Phong đến bên miệng rồi, lại đổi thành: “Anh thấy mình thật may mắn.”
Anh nhớ lại vô số lần, đều thấy đặc biệt may mắn. Chính mình đi một chuyến tỉnh Đông, còn đi gặp đối tượng xem mắt. Mà Giang Mẫn Vân lại đúng lúc tính kế Khương Thư Lan, thay đổi đối tượng xem mắt của hai người, lúc này mới làm anh được như ý nguyện.
Cưới Khương Thư Lan, đối với Chu trung Phong mà nói, là việc làm chính xác nhất trong hơn hai mươi năm cuộc đời.
Khương Thư Lan uống từng ngụm từng ngụm nhỏ nước đường đỏ nấu rượu gạo, bình tĩnh nói: “Em cũng rất may mắn.”
Bốn mắt nhìn nhau, không nhịn được mà cười cười.
Tại một phân xưởng cán thép ở huyện Bình Hương tỉnh Đông, máy móc trên mặt đất kêu ầm ầm, linh kiện máy móc chất thành từng đống trên mặt đất.
Nhóm công nhân mặc trang phục màu xanh, đội mũ màu xanh, mồ hôi ướt đẫm vùi đầu vào làm việc, tất cả cảnh tượng đều là một mảnh bận rộn.
Giờ phút này, một hàng mấy chục người mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn ngay ngắn cũng xuất hiện trong phân xưởng.
Ngoại hình bọn họ sạch sẽ, không ăn nhập với phân xưởng này.
Trâu Dược Hoa là xưởng trưởng của một phân xưởng cán thép, đứng ở bên cạnh giới thiệu cho nhóm lãnh đạo từ tổng bộ đến thăm phân xưởng.
“Đây là phân xưởng thứ mười hai của chúng tôi, tổng cộng có 110 người công nhân, mỗi ngày bọn họ có thể sản xuất được cả vạn linh kiện.”
Trâu Dược Hoa nói tiếng phổ thông lưu loát, đối với số lượng công nhân và lượng linh kiện chế tạo được của mỗi phân xưởng cơ hồ là rõ như lòng bàn tay.
Điều này làm cho nhóm lãnh đạo đến kiểm tra cũng không nhịn được mà liếc nhau một cái, cùng gật đầu: ‘Không tệ.”
Trâu Dược Hoa nhẹ nhàng mà thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiếp tục đi xuống phân xưởng tiếp theo mà giới thiệu.
Chỗ tốt của trọng sinh là làm hắn không đến mức hoảng loạn, có nhiều hơn một đời ký ức cùng với kinh nghiệm, làm cho trong sự nghiệp của hắn càng như cá gặp nước.
Đời này con đường hắn đi sẽ càng cao, càng xa hơn.
Chỉ là tất cả khát khao và hy vọng đến thời điểm tới phân xưởng mười sáu, đột nhiên tắt ngúm.
“Thư ký Lý, đây là phân xưởng mười sáu của chúng tôi, cũng là phân xưởng sản xuất tốt nhất trong toàn bộ xưởng cán thép, công nhân ưu tú nhất phân xưởng...”
Lời nói giới thiệu Trâu Dược Hoa còn chưa nói xong, từ bên trong phân xưởng truyền đến một trận âm thanh cãi vã: “Giang Mẫn Vân, cô có phải là vợ người ta không thế? Là mẹ kế phải không? Đám trẻ con ở nhà đói đến khóc lóc ầm ĩ, cô thì tốt rồi, tăng ca để khỏi phải phiền. Cô không làm Dược Hoa nhà chúng ta thất vọng hay sao?”
“Làm sao hả? Hiện tại làm vợ rồi, công việc vào tay, cô liền không cần giả vờ nữa có phải không? Bọn trẻ khóc chết, đói chết, cô đều không thèm để bụng đúng không?”
Mẹ Trâu phi một tiếng, chống nạnh: “Xem như tôi nhìn thấu, lúc trước cô gả cho Dược Hoa nhà chúng tôi là bởi vì coi trọng thân phận xưởng trưởng của nó chứ gì? Không có Dược Hoa nhà chúng ta, hiện tại cô có thể ở xưởng thép tốt nhất trong phân xưởng làm việc sao? Không có Dược Hoa nhà chúng ta, cô liền có thể có danh ngạch làm nhân viên chính thức trong xưởng cán thép sao?”
Trong ngoài phân xưởng đều là một mảnh an tĩnh.
Trâu Dược Hoa đứng ở cửa phân xưởng mười sáu, vốn dĩ là đang đắc ý tươi cười đầy mặt chuẩn bị đẩy cửa, dẫn theo nhóm lãnh đạo đến kiểm tra. Sau khi nghe được lời mẹ hắn ta nói bên trong phân xưởng, cả người Trâu Dược Hoa cứng đờ trong nháy mắt, sắc mặt trắng bệch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận