Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 413:

Lời này vừa được nói ra, người nào mà có vợ mua công trái xây dựng Tổ quốc đều lập tức cảm thấy nở mày nở mặt!
Ngay cả người trong cuộc như Chu Trung Phong, từ lúc nghe sư trưởng Lôi nhắc tới Khương Thư Lan, anh cũng đã thẳng lưng theo bản năng.
Khương Thư Lan là vợ anh đó!
Sư trưởng Lôi thu hết vẻ mặt của mọi người vào mắt: “Vì vậy lúc mọi người về nhà, nhớ hạ thấp tư thái mình xuống, đừng cảm thấy mình kiếm tiền nuôi gia đình thì chính là ông lớn, mỗi một người vợ của mấy người đều là công thần đấy.”
Quân đội đã coi trong rừng cao su từ lâu, nhưng vẫn không thể nào nắm giữ được.
Không ngờ lần này trời xui đất khiến thế nào mà có thể bắt lấy.
Mọi người sôi nổi gật đầu.
Sư trưởng Lôi đi từ đầu bàn đến cuối bàn: “Ngoài ra, người phụ trách rừng cao su lần này, tạm thời tôi tính để phó đoàn Chu phụ trách chính, đoàn trưởng Na là người thứ hai, chính ủy Tống phụ trách sắp xếp công tác tư tưởng, ba người cùng nhau phụ trách phát triển rừng cao su.”
Sư trưởng Lôi vừa mới dứt lời, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh, nhiều hơn nữa là sự không tin.
Rừng cao su là chuyện lớn, theo lý thuyết, ít nhất cũng do đội trưởng phụ trách.
Nhưng lần này lại để một phó đoàn như Chu Trung Phong phụ trách, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, đây là một cơ hội để thăng chức.
Nếu Chu Trung Phong có thể giải quyết tốt chuyện này, rất nhanh chức phó đoàn này sẽ không còn nữa, mà sẽ trở thành đoàn trưởng Chu.
Phải biết rằng, anh mới bao nhiêu tuổi đâu chứ!
Tuổi mụ cũng mới hai mươi lăm, còn những đội trưởng khác đã bao nhiêu tuổi rồi?
Bọn họ đều hơn ba mươi tuổi mới có thể đạt đến vị trí đó, điều này nói ra đã có thể xem là hơn người.
Nhưng mà chỉ cần Chu Trung Phong hoàn thành cái dự án này, anh có thể thăng chứ làm đội trưởng ở tuổi hai mươi lăm.
Đến lúc đó anh không chỉ là đội trưởng trẻ tuổi nhất hải đảo, mà còn có thể được phân đến khu vực lớn trong nước.
Có anh cầm cờ đi trước, cũng được gọi một câu thanh niên tài giỏi anh tuấn, tiền đồ vô lượng, làm gương cho những người trong quân đội noi theo.
Đương nhiên có người hâm mộ, cũng sẽ có người không phục.
Đội trưởng Triệu là người đầu tiên đứng ra: “Sư trưởng Lôi, cháu không phục.”
“Năm nay tuổi mụ của phó đoàn Chu cũng chỉ mới hai mươi lăm, chức vị lại là phó đoàn, chuyện lớn như này mà giao cho cậu ấy, hình như không hợp lý lắm thì phải?”
Bên chỗ bọn họ có mấy đội trưởng, đội trưởng Na cũng đều được giao phụ trách rừng cao su, chỉ có một đội trưởng lâu năm như hắn ta bị bỏ lại.
Cái này sao lại không làm cho lòng đội trưởng Triệu có chướng ngại chứ?
“Cháu không phục sao? Đơn giản vì cảm thấy phó đoàn Chu nhỏ tuổi à, nhưng mấy người để tay lên ngực mà tự hỏi xem, công trạng của phó đoàn Chu ít hơn mấy người sao?”
Nếu không phải vì Chu Trung Phong còn quá trẻ thì dựa theo công trạng của anh thì đã sớm được thăng chức rồi.
Càng đừng nói tới, trước đó có một vụ buôn người lớn, Chu Trung Phong một tay phá án, sau đó bắt được mấy chục tên buôn người.
Chỉ riêng công lao này thôi, cho anh thăng chức cũng không quá đáng.
Nhưng mà xét thấy anh còn quá trẻ tuổi, chuyện này mới được đè lại.
Mà lần này, dự án rừng cao su trực tiếp hay gián tiếp gì cũng đều có quan hệ với Chu Trung Phong, đồng chí Khương Thư Lan lại là vợ anh, vợ chồng như một.
Bởi vì Khương Thư Lan, Chu Trung Phong mới có được cơ hội này.
Sư trưởng Lôi cảm thấy rất bình thường, nếu Chu Trung Phong không có năng lực, mà ông ấy nâng đỡ anh, thì đó là ông ấy làm trái nguyên tắc nghiêng về việc riêng tư.
Nhưng không phải thế, năng lực của Chu Trung Phong rất tốt.
Đây là một sự thật không thể nào chối cãi.
Lúc này đội trưởng Triệu trầm mặc, công trạng của phó đoàn Chu không ít hơn bọn họ.
Nhưng mà…
Một lúc sau, hắn ta mới nghẹn ra mấy chữ: “Nhưng cũng không thể làm vậy được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận