Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 414:

Đều là đội trưởng, nhưng chỉ có hắn ta bị bỏ lại.
Cho dù là ai, trong lòng có thể thoải mái được sao?
Sư trưởng Lôi biết hắn ta nghĩ gì, ông xị mặt: “Đội trưởng Triệu, nên cho người trẻ tuổi một ít cơ hội.”
“Vậy vì sao đội trưởng Na có thể tham gia? Còn cháu thì không thể chứ ạ?”
Những người tham gia quân đội đều thẳng tính, có cái gì nói cái đó, chỉ thiếu mức đội trưởng Triệu trực tiếp đập bàn với sư trưởng Lôi.
Sư trưởng Lôi nhàn nhạt nói: “Lãnh đạo địa phương người ta gọi điện nói với tôi, người đầu tiên mở hàng thật sự dũng cảm, còn những người khác học theo người ta, mà còn muốn cờ thưởng, muốn khen ngợi nữa chứ, có phải có hơi vô lý rồi không?”
Cảm ơn thì cảm ơn, nhưng việc nào ra việc đó.
Lời này vừa được nói ra, đội trưởng Triệu liền hiểu rõ, khuôn mặt đầy râu của hắn ta không khỏi run lên, hắn ta cúi thấp đầu xuống.
Vợ hắn ta đến tìm người hợp tác xã tín dụng đòi cờ thưởng, nhưng hắn ta không ngờ rằng, phía trên lại biết nhanh đến như thế.
Lúc này đây, đội trưởng Triệu xấu hồ và tức giận muốn chết.
Sư trưởng Lôi không chỉ dừng lại ở đó, ông nói với Tống Vệ Quốc: “Chính ủy Tống cũng vậy, cháu thân là chính ủy, phải làm gương cho thật tốt, vợ của cháu càng phải làm gương cho nhóm quân tẩu, cháu tự mình xem lại đi, vợ cháu đã làm được cái gì hả?”
Tới cửa đòi cờ thường, mặt mũi đều bị ném đi hết.
Trước đó nhắc tới Khương Thư Lan, Chu Trung Phong có bao nhiêu nở mày nở mặt.
Thì lúc này, Tống Vệ Quốc và đội trưởng Triệu mất mặt bấy nhiêu, chẳng qua Tống Vệ quốc còn xem như có tố chất vượt qua khó khăn.
Hắn ta lập tức đứng lên, cúi chào với sư trưởng Lôi: “Báo cáo lãnh đạo, trở về cháu sẽ tiến hành một khóa giáo dục tư tưởng thật tốt với nửa kia của cháu, bảo đảm sau này cô ấy sẽ không phạm sai lầm nữa.”
“Được, cứ vậy đi, tan họp!”
Nói tới đây, bỗng nhiên sư trưởng Lôi nhớ tới cái gì đó: “Đúng rồi, phó đoàn Chu, lần này vợ cháu lập công, cháu về hỏi xem vợ cháu có muốn đến công tác ở nhà ăn chính thức không? Nếu muốn thì bên này bọn chú sẽ làm một cái biên chế riêng cho vợ cháu.”
Đây xem như là khen thưởng đặc biệt.
Vừa nghe lời này, không ít người hâm mộ nhìn về phía bên này, công việc có biên chế, cũng giống như trong nhà có cột trụ.
Thu nhập không thấp, cũng được bát sắt, phải biết rằng có không ít người vợ ở đây còn không có công việc.
Trên đảo đông người nên cũng thiếu công việc, không có cách nào khác.
Chu Trung Phong gật đầu: “Trở về cháu sẽ bàn bạc với đồng chí Khương Thư Lan.”
“Được, tan họp đi.”
Sau khi giải tán, có người vẻ mặt đau khổ lau mồ hôi, có người mặt mày tràn ngập sự may mắn.
Nhất là đội trưởng Na, anh ấy đi ra ngoài chung với Chu Trung Phong, anh ấy cảm thấy may mắn nói: “May là vợ của tôi và vợ của cậu có quan hệ tốt.”
Nếu không thì người mất mặt hôm nay chính là anh ấy.
Anh ấy ngẫm lại trước đó đội trưởng Triệu và Tống Vệ Quốc mất mặt ra sao.
Đội trưởng Na rùng mình một cái: “Em trai à, cậu cưới thật đúng người nha!”
Cưới đúng người không chỉ được khen ngợi, mà còn mang đến công việc.
Chưa kể trông như Chu Trung Phong có thể thăng chức nữa kia kìa!
Chu Trung Phong không khỏi cười, khó có khi anh vui đùa: “Anh còn nói như vậy nữa, em sắp muốn ăn bám vợ rồi đây này.”
Đội trưởng Triệu nhìn đội trưởng Na và phó đoàn Chu đắc ý như vậy, lúc đi ngang qua, hắn ta dừng lại một chút, tức giận nói: “Vậy mà không phải là ăn bám à, dựa vào việc của vợ cậu mà nịnh nọt sư trưởng Lôi, lại dựa vào vợ cậu mà bắt lấy dự án rừng cao su, phó đoàn Chu, cậu như vậy không phải ăn bám thì là cái gì?”
Hắn ta vừa nói xong, căn phòng to thế kia lập tức trở nên yên tĩnh.
Sau khi họp xong, sư trưởng Lôi đã sớm rời đi.
Chỉ còn lại những người ngồi phía dưới, lúc này mọi người đang chuẩn bị rời khỏi phòng.
Nhưng bọn họ không nghĩ rằng sẽ nghe được mấy lời nói sặc mùi thuốc súng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận