Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 433:

Theo như bình luận nói, bất kể là loại bánh khoai tây nào, nếu trộn chung với trứng gà đều sẽ cho ra hiệu quả kinh người.
Tiểu Lưu gật dầu, cậu ấy chạy đến văn phòng của sĩ quan hậu cần, lúc cậu ấy xin sĩ quan hậu cần còn đưa tới một ít đồ ăn khác.
Sĩ quan hậu cần lại không vội vàng trả lời, mà cậu ta lại hỏi: “Tiểu Khương có kêu cậu tới xin đồ ăn khác về không?”
Tiểu Lưu lắc đầu.
“Vậy không cần làm thế, cậu nghe theo cô ấy đi.” Sĩ quan hậu cần nghĩ nghĩ: “Tôi đặc biệt cho cô ấy thêm ba mươi trứng gà nữa, tổng cộng là tám mươi trứng, cậu mang hết về cho cô ấy đi!”
Đừng nghe vậy mà thấy nhiều, phải biết rằng mỗi ngày số lượng người ăn cơm ở quân đội cũng hơn một ngàn người.
Mỗi người một quả trứng gà là điều không thể.
Tiểu Lưu muốn nói nhưng rồi lại thôi.
“Được rồi cậu đi đi, cứ tin tưởng Tiểu Khương không phải tốt hơn sao?”
Thật ra sĩ quan hậu cần có chút chờ mong, Khương Thư Lan sẽ vượt qua cửa ải khó khăn này như thế nào.
Tiểu Lưu ôm ba thùng trứng gà, cậu ấy chạy về: “Tiểu Khương, tất cả đều ở đây.”
“Sĩ quan hậu cần còn cho thêm ba mươi trứng.”
Đây là một niềm vui ngoài ý muốn.
Khương Thư Lan gật gật đầu, nhìn ba mươi trứng gà được cho thêm kia, cô lại có ý tưởng khác: “Ba mươi trứng đó giữ lại đi, phần còn lại trộn đều, chỉ là…” Cô đổi lời: “Trộn chung với bột mì đi.”
Bộ đội cũng ăn không nổi bánh bao nữa, vẻ ngoài của mấy cái đó đều giống nhau, bên trong thì thêm một ít đường bột.
Cái này… Tiểu Lưu lập tức ngây người: “Trứng gà trộn chung với bột mì ư?”
Những người khác cũng thăm dò: “Đây là làm loạn đúng không? Ai làm bánh mà bỏ trứng gà vào trong chứ? Lỡ như bột mì kia không sệt lại thì sao?”
“Đúng vậy, thứ tốt như trứng gà, thế mà hoàn toàn bị cô ta phá hỏng.”
“Tiểu Khương, nếu cô không làm được thì để người khác nghĩ cách, cô đừng phá hỏng đồ ăn như vậy, trông rất đau lòng.”
Khương Thư Lan quay đầu nhìn lướt qua, giọng điệu lạnh lùng: “Nếu không thì... hay là mọi người tới đây nấu đi?”
Lời này vừa được nói ra, những người khác lập tức trở nên yên tĩnh.
Nếu bọn nó có thể làm đầu bếp chính, chẳng phải đã sớm có biên chế rồi sao, như thế nào vẫn còn là nhân viên tạm thời chứ.
Khương Thư Lan mặc kệ những người khác nói gì, cô múc liên tiếp năm cân bột mì ở trong bồn tráng men mới chịu dừng lại.
Sau đó cô thêm nước vào trong, đợi bột hơi sệt lại, Khương Thư Lan ngẩng đầu nhìn Tiểu Lưu: “Đập năm trứng gà vào đi.”
Bột mì và trứng gà, mười so một, chắc là đã đủ.
Tiểu Lưu đứng hình, cậu ấy nhanh chóng phản ứng lại: “A a, tôi tới ngay đây.”
Chờ bỏ trứng vào, trứng gà lập tức hòa quyện vào bột mì, Khương Thư Lan làm mẫu: “Cứ thêm nước như thế, thêm đến khi nó sệt lại, sau đó bỏ khoai tây vào.”
Cô vừa mới nói dứt câu, hiện trường lập tức trở nên yên lặng như tờ.
Mọi người trao đổi ánh mắt với nhau.
Tiểu Khương đây là đang muốn vứt bỏ nguyên liệu sao?
Thế nên mới trực tiếp làm bậy?
Chờ một hồi chuẩn bị cơm xong, các chiến sĩ tới ăn cơm, tất cả đều sẽ là tiếng chửi bậy.
Mọi người bĩu môi, lặng lẽ trao đổi với nhau.
Khương Thư Lan vẫn không quan tâm, từ cái thau thứ nhất đến cái thau thứ ba, tất cả đều bỏ thêm trứng gà và khoai tây, thau bột thứ tư và thau thứ năm, chỉ bỏ thêm trứng gà, bột cũng đã sệt lại.
Mọi công tác chuẩn bị đã xong xuôi.
Khương Thư Lan nhìn thời gian, năm giờ đúng.
Còn một giờ nữa.
“Tiểu Lưu, cậu nhóm bếp lửa giúp tôi đi.”
Những bước này mà để người khác làm thì cô không yên tâm.
Tiểu Lưu là một đầu bếp, cậu ấy đã hoàn toàn bị những thao tác của Khương Thư Lan hấp dẫn, cậu ấy vội vàng gật đầu.
Đầu tiên Khương Thư Lan tráng bánh, cô tráng loại bánh trộn chung với trứng gà, trước tiên cô quét một lớp dầu mỏng vào chảo, sau đó tráng đều bánh lên chảo, trên chảo rất nhanh đã xuất hiện một lớp bánh màu trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận