Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 471:

Mọc rễ nảy mầm trong lòng Lê Lệ Mai, sau đó trưởng thành trở thành cây đại thụ che trời.
Cuối cùng soi sáng được cho rất nhiều cuộc đời khổ sở của những người phụ nữ khác.
“Chị, tên em là Lệ Mai.”
Lê Lệ Mai kéo tay của Khương Thư Lan, còn nhận thức được chữ viết tên của mình: “Lê trong lê minh (bừng sáng), Lệ trong mỹ lệ (xinh đẹp), mai trong hoa mai.”
“Tóm gọn là bông hoa mai đẹp nhất của buổi sáng sớm.”
Cô ấy trải qua bao giá lạnh, bao nóng bức cuối cùng nở ra được đóa hoa xinh đẹp nhất, sáng lạn nhất khiến cho mọi người phải trầm trồ.
Sau khi Lê Lệ Mai giới thiệu, khu bình luận lúc này lập tức sáng lên.
[Ôi chao, ôi chao, ôi chao, ôi chao!]
[Lê Lệ Mai! Cô ấy là Lê Lệ Mai! Ôi trời đất ơi, cô ấy chính là Lê Lệ Mai đó!!!???]
[Sốc quá đi mất, một đại lão tiếng tăm lừng lẫy như vậy, không ngờ thời trẻ cũng từng mịt mù không biết gì hết? Còn được Khương Thư Lan chỉ đường cho? Trở thành vị cứu tinh tư tưởng cho đối phương? Ôi trời ôi trời ôi trời, cuộc đời tôi chưa bao giờ sốc như vậy hết.]
[Thư Thư từ trước đến nay vẫn luôn là con gái cưng của ông trời, cứu được đại lão thì có gì mà đáng ngạc nhiên chứ? Nếu như ngày nào đó cô ấy cứu được người thường thì tôi mới cảm thấy kỳ quái đó!]
[Khoan đã, chỉ có mỗi tôi là tò mò thôi sao? Lê Lệ Mai là ai vậy?]
[Phổ cập kiến thức.....
Lê Lệ Mai, sinh năm một chín năm năm, trải qua cảnh bức hôn, đào hôn, sau đó lẻ loi một mình tới phía Nam để làm công, bị lừa, bị bán rồi lại thoát được, tiến vào nhà xưởng ở phía Bắc vừa học vừa làm.
Trải qua ba lần thi vào đại học, cô ấy đỗ vào đại học năm hai mươi lăm tuổi, ba mươi tuổi tốt nghiệp tiến sĩ, dấn thân vào việc giúp đỡ những nữ đồng chí cùng sự nghiệp với mình, làm những việc như vậy cũng được hơn bốn mươi năm.
Cả đời cô ấy giúp đỡ được cho hơn ba vạn người phụ nữ đang sống trong bóng tối, cho họ các kỹ năng sống cần thiết.
Giúp hơn ba vạn người phụ nữ đó có được cuộc sống mới, những người phụ nữ từng được cô ấy cứu giúp đều coi cô ấy là tín ngưỡng, là cứu tinh.
Mà bản thân cô ấy từ đầu đến cuối, cả đời đều vì quyền lợi của phụ nữ mà bôn ba.
Hơn nữa còn vì vậy mà hy sinh cả cuộc đời mình, dùng sinh mệnh để chứng minh tín ngưỡng của chính bản thân mình.
Thậm chí một ngày trước khi mất, còn giúp cho một người phụ nữ chịu cảnh bạo lực gia đình mà không thể ly hôn được.
Mà cô ấy sau khi mất rồi liền được chọn là người phụ nữ độc lập tiêu biểu nhất toàn cầu, trên mộ cô ấy còn khắc mấy chữ..... Chung quy lại tôi chính là đóa hoa mai nở rộ đẹp nhất của buổi sáng sớm.]
Đọc được những dòng bình luận này, cả khu bình luận nháy mắt trở nên yên ắng.
Cả đời Lê Lệ Mai phải trải qua không biết bao nhiêu là thống khổ, đau đớn, hy sinh.
Nhưng cuối cùng thì cô ấy vẫn nở rộ ra bông hoa mai đẹp nhất trong vũng lầy bóng tối của cuộc đời.
Hơn nữa, cô ấy còn cứu được rất nhiều người giống như mình. Lấy nỗi đau của mình cứu vớt hạnh phúc của người khác.
Bản thân cô ấy tự trải qua biết bao đau khổ, dùng đời sau của mình để đi diễn thuyết, giúp đỡ cho những cô gái giống như mình tránh khỏi vũng bùn đen tối.
Người như vậy khó mà khiến người ta không kính nể được.
Khương Thư Lan đọc xong những bình luận kia cũng phải ngạc nhiên theo.
Đây là Lê Lệ Mai khi còn sống sao?
Khương Thư Lan trầm mặc, cô không thể nói hết được suy nghĩ đang dâng trào trong lòng mình, cả cánh tay cũng nổi lên một tầng da gà.
Đây là một cuộc đời rất khác, một cuộc đời khiến người ta phải kính nể, tôn thờ.
Mà hết thảy những điều đó, một cô gái mười bảy mười tám tuổi lúc này đây ở trước mặt cô sẽ phải trải qua trong tương lai.
Khương Thư Lan không tưởng tượng nổi đối phương trải qua những đau khổ mất mát kia như thế nào, sao còn có thể tiếp tục kiên cường được như vậy, giúp đỡ cho những người phụ nữ khốn khổ giống như mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận