Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 475:

Chu Trung Phong nghe vậy thì nhếch môi lên cười, lấy từ trong rổ ra chiếc bánh bao thứ tư mà hôm nay anh ăn.
Từ từ cho vào miệng hưởng thụ.
Giáo sư Từ ở bên cạnh cũng nói: “Hương vị của chiếc bánh bao này còn ngon hơn cả bánh bao thịt heo lần trước tôi ăn ở khách sạn quốc doanh.”
Trần Chí Cương vậy mà có khứu giác rất mẫn cảm, cậu ta cắn một miếng, tinh tế mà nhấm nháp: “Sao tôi lại có cảm giác bánh bao này cùng với món sò rang lần trước ăn ở căn tin kia là cùng một người nấu vậy?”
Lời này nói ra, xung quanh lập tức trở nên im lặng. Mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Trần Chí Cương.
“Sao vậy? Tôi nói sai gì sao?” Trần Chí Cương lắp bắp, sợ chính mình nói nhầm câu nào nữa sẽ bị thầy đuổi đi mất.
“Không có, miệng của cậu cũng tinh thật, đây đúng là cùng một người nấu.” Đội trưởng Na cảm thán nói.
Nghe được lời này, ánh mắt Trần Chí Cương sáng lên, nghĩ đến bộ dạng xinh đẹp vừa rồi của người vợ kia, không khỏi nhìn về phía Chu Trung Phong: “Phó đoàn Chu, vợ của anh có em gái không?”
“Giới thiệu cho tôi nhé?”
Chu Trung Phong: “Cút đi.....”
Trần Chí Cương: “...”
Vừa ủy khuất vừa im lặng không nói được lời nào hết.
Đợi giải quyết xong số bánh bao kia, Chu Trung Phong đưa đồng hồ lên nhìn thời gian: “Tộc trưởng Lê hẹn tôi mười một rưỡi gặp mặt, giáo sư Từ cùng với Trần Chí Cương cứ chờ ở gần đây, không cần đi vào cùng, chính ủy Tống, đội trưởng Na mọi người cùng đi vào với tôi.”
Tuy rằng đối phương chỉ gọi một mình anh tới.
Nhưng đây mới là điểm khiến anh cảm thấy kỳ quái.
Anh cùng với tộc trưởng Lê có quan hệ thân thiết hơn chút, nhưng anh không nghĩ bản thân và đối phương sẽ có quan hệ thân thiết đến mức này.
Nghe xong lời của Chu Trung Phong, những người khác đều gật đầu.
Chỉ có Trần Chí Cương vừa định nói gì đó đã bị giáo sư Từ gắt gao lôi kéo, rất có thể lời cậu ta định nói ra sẽ bóp chết ý tứ của đối phương mất.
Nhà của tộc trưởng Lê.
Răng Nanh cùng với Lão Lục sau khi quay về liền nói với tộc trưởng Lê: “Chúng tôi không tìm được Lệ Mai.”
Tộc trưởng Lê xua tay: “Ngày nào con bé cũng ra ngoài chơi như vậy hết, mặc kệ con bé, hai người đi nhìn xem phó đoàn Chu đã đến đây chưa?”
Dừng một lúc, suy nghĩ một hồi, vẫn là muốn gọi con gái tới, vì vậy nhân tiện nói: “Đi tìm Lệ Mai gọi con bé tới đây một chuyến cho tôi.”
Răng Nanh với Lão Lục đồng loạt gật đầu.
Đợi sau khi bọn họ rời khỏi đây rồi, tộc trưởng Lê nhanh chóng thong thả bước vào trong phòng.
Chỉ trong chốc lát, Lê Lệ Mai đang nắm một chiếc bánh bao bọc lá chuối, bước nhẹ nhàng vào bên trong: “Cha, cha tìm con sao?”
“Ừ, đi đóng cửa lại thôi, cha có chuyện quan trọng muốn nói.”
Đối mặt với con gái, sắc mặt từ trước đến nay vẫn luôn nghiêm nghị của tộc trưởng Lê lúc này cũng nhịn không được mà dịu đi mấy phần.
Lê Lệ Mai không khỏi chột dạ, nhưng cuối cùng vẫn làm theo mà đi ra đóng cửa lại, lấy một cái ghế qua, hai chân bắt chéo trên ghế mà lắc lư.
“Cha, cha tìm con có việc gì vậy?”
Tộc trưởng Lê nhìn bộ dạng của con gái, nhíu nhíu mày, từ nhỏ cô ấy đã có bộ dạng vô tư như vậy rồi.
Cuối cùng vẫn là nhịn xuống: “Là như thế này, cha tìm cho con một vị hôn phu rồi.”
Tộc trưởng Lê vừa dứt lời, vẻ tươi cười trên mặt Lê Lệ Mai đã không còn nữa.
“Ai vậy cha?” Thanh âm của cô có chút lạnh lẽo.
Nhưng mà tộc trưởng Lê đang đắm chìm trong vui sướng vẫn chưa cảm nhận được.
Ngược lại ông ta còn nói: “Đối phương thực sự rất tài giỏi, tuổi còn trẻ mà đã ngồi vào vị trí phó đoàn rồi, tuy rằng người đó đã kết hôn, nhưng vợ của cậu ấy là người bên ngoài, không có căn cơ gì hết, không đủ khiến cho người ta phải nể nang, đàn ông mà, có ai không lấy sự nghiệp làm việc chính đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận