Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 540:

Miêu Hồng Vân thấy cô vẫn chưa hiểu, liền thấp giọng nói: “Nếu như không muốn tối đến không lên không xuống được giường thì nghe lời chị đi.”
Mặt của Khương Thư Lan lập tức đỏ lên, cái xẻng trong tay cũng rớt xuống kêu phịch một tiếng.
“Có chuyện gì vậy?”
Chu Trung Phong là người đầu tiên chú ý tới.
Không khỏi buông việc trong tay ra cẩn thận đi tới hỏi han.
Khương Thư Lan đỏ bừng mặt, không nghẹn ra được chữ nào: “Không có chuyện gì đâu, anh đi dựng bếp đi, ngoài ra làm cái giá nướng nữa, chúng ta sẽ nướng hàu.”
Dứt lời, cô lập tức im miệng lại không nói gì nữa.
Không nhắc gì đến chuyện vừa rồi.
Chu Trung Phong lúc nghe được sẽ nướng hàu, con ngươi trầm xuống: “Ừm.”
Một tiếng ừm vang lên nghe vào tai không khỏi tê dại cả người. Mặt của Khương Thư Lan lập tức đỏ lên mấy phần.
“Em đi biển bắt hải sản tiếp.”
Chu Trung Phong nhìn bóng dáng như muốn chạy trối chết của cô, nhịn không được nhếch môi lên, kết hôn lâu như vậy rồi mà cô vẫn thẹn thùng đến thế.
Anh nhìn thoáng qua thấy Khương Thư Lan thực sự không có vấn đề gì rồi mới đi đến biển cùng dựng bếp với mấy người đàn ông khác.
Khương Thư Lan vừa mới đi, Miêu Hồng Vân ở bên cạnh không khỏi nói: “Đúng là vợ chồng mới kết hôn có khác, em không biết chị với chồng nhà chị đâu, chị cởi hết quần áo ra rồi mà anh ta còn ngại ban ngày làm việc quá mệt mỏi rồi nên buổi tối muốn nghỉ ngơi.”
Đâu có giống như vợ chồng Khương Thư Lan, từng ánh mắt, từng độc tác, mờ mờ ám ám, đến cả trái tim bà cô đã kết hôn hơn mười năm như chị ấy cũng không khỏi đập lên bình bịch.
Như thể được về hơn mười năm trước lúc vừa mới kết hôn vậy.
Nghe được lời này, Khương Thư Lan thấp giọng nói: “Bọn em kết hôn mười năm rồi cũng sẽ như vậy thôi, từ tình yêu biến thành tình thân.”
Anh hai anh ba của cô cũng đều là như vậy.
Kể cả cha mẹ cô, cho dù ban đầu cũng là có cảm tình với nhau đi chăng nữa thì sống với nhau lâu rồi tình cảm cũng sẽ biến thành tình thân.
Miêu Hồng Vân lắc đầu: “Cũng chưa nói chắc được, ánh mắt mà phó đoàn Chu nhìn em khó mà nói rõ được!”
Như thể anh cất giấu một tình yêu vô hạn ở trong đó vậy.
Người như vậy, thời gian trôi qua tình yêu sẽ chỉ càng lớn dần chứ không thể chuyển thành tình thân được.
Khương Thư Lan không muốn nói nhiều về đề tài này với Miêu Hồng Vân nữa, cô chỉ tươi cười rồi tiếp tục đi bắt hải sản.
Miêu Hồng Vân ở bên cạnh không khỏi nói: “Hèn gì nhân duyên của Tiểu Khương lại tốt đến như vậy, dựa vào tính cách này của em không tốt mới là lạ.”
Lúc biết suy nghĩ của mình với người khác không giống nhau thì lập tức dời đề tài rồi đi làm chuyện của mình.
Đừng xem nhẹ điểm này, đây thực sự là vô cùng trưởng thành và khéo léo, rất khó để có thể làm được.
Hoặc có thể nói rằng rất nhiều người không hề làm được.
Khương Thư Lan mím môi cười: “Được rồi, chị Miêu à, chúng ta đi bắt hải sản thôi.”
Một khi thủy triều rút rồi sóng sẽ liên tục đánh lên, lên lên xuống xuống, in từng nếp sóng lên bờ cát.
Cứ vậy hải sản cũng được cuốn vào cùng, nào là ngao sò cá ốc.
Thậm chí còn có cả một loại vật giống hệt như con rắn, bị cuốn vào trườn qua chân Khương Thư Lan, vừa trơn vừa lạnh.
Cô bị làm cho hoảng sợ, theo bản năng lui về sau mấy bước rồi kêu lên.
“A!”
Chỉ trong nháy mắt mọi người đều đồng loạt nhìn qua.
Chu Trung Phong là người đầu tiên bỏ việc trong tay mà chạy tới, vừa tới đã nhìn thấy một con cá dưa xám biển dưới chân cô.
Con cá dưa xám này không hề nhỏ, ước chừng phải to bằng cánh tay người, dài khoảng một thước, đang quẫy đạp dưới nước.
Người không biết cá dưa xám rất dễ nhận nhầm cá dưa xám là một con rắn.
Chu Trung Phong nhanh như chớp đưa tay ra kéo Khương Thư Lan ra phía sau mình, bản thân thì trực tiếp đi về phía trước túm con cá dưa xám lên từ chỗ nước cạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận