Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 556:

“Cứ ở đây, ba ghế một hàng, ai cũng không tách chúng ta ra được.”
Lúc này đây, nếu như bị tách nhau ra thì chỉ có thể là tan họp quay về mà thôi.
Khương Thư Lan gật đầu, quan sát xong hoàn cảnh xung quanh, phát hiện xung quanh cô cũng có rất nhiều người vợ quân nhân, hơn nữa mấy người Tiêu Ái Kính và Từ Mĩ Kiều còn tới sớm hơn cô.
Thậm chí hiện tại bọn họ còn đang ngồi ở ngay bên cạnh.
Lúc Khương Thư Lan quan sát, ánh mắt không may chạm vào ánh mắt của Tiêu Ái Kính.
Tiêu Ái Kính vậy mà lại ôn hòa gật đầu với cô, tươi cười vô cùng chân thành.
Khương Thư Lan như ngớ ra, bộ dạng như thể đang gặp quỷ, Tiêu Ái Kính cùng với cô có thể nói là xung khắc như nước với lửa.
Bởi vì chuyện của Giang Mẫn Vân mà bọn họ có thể cả đời sẽ không qua lại với nhau.
Thậm chí lần ngồi ăn ngoài biển lần trước, bọn họ ngồi với nhau nhưng cũng chưa trao đổi quá ba câu.
Lúc này trong hội nghị nhiều người như vậy, tại hội trưởng đầy tiếng người, thế mà lại ôn hòa gật đầu với cô.
Điều này sao có thể không khiến cho Khương Thư Lan cảm thấy giống như gặp quỷ được?
Tiêu Ái Kính cười xong cũng phát hiện bản thân có chút hơi quá, lại vội quay đầu đi.
Ho nhẹ một tiếng, nói với Từ Mĩ Kiều: “Ôi, phó đoàn Chu này thăng chức cũng quá nhanh rồi.”
Nếu như không phải quá nhanh rồi, nhanh giống như là tên lửa vậy, chị ta cũng đầu cần phải nể mặt Khương Thư Lan mà biểu hiện ra như vậy.
Nên nói thế nào bây giờ?
Hối hận sao? Nếu như cháu ngoại Giang Mẫn Vân của cô ta gả cho Chu Trung Phong, có lẽ lúc này đã thành phu nhân của đội trưởng rồi.
Tiêu Ái Kính biểu hiện tốt như vậy không phải là vì Khương Thư Lan, mà là vì danh hiệu trên người Khương Thư Lan.
Phu nhân đội trưởng.
Miêu Hồng Vân tuy rằng không nói chuyện với chị ta, nhưng cũng phải gật đầu theo: “Mấy người bọn họ chính là như vậy, trọng cao khinh thấp, chồng nhà ai được thăng chức, sẽ trở thành đối tượng được bọn họ tiếp nhận. Sau này em quen rồi tự nhiên sẽ biết.”
Đây cũng chính là lý do vì sao chị ấy chưa từng qua lại cùng với mấy người Từ Mĩ Kiều, Tiêu Ái Kính.
Không cùng quan điểm với nhau, đến đường còn không đi cùng với nhau được thì huống chi là.
Khương Thư Lan vâng một tiếng, sao cô có thể không biết được?
Nhưng là lần đầu tiên cô thấy được lòng người một cách trần trụi đến như vậy.
Rõ ràng trong lòng cảm thấy rất hận bọn họ, lại còn có thể ôn hòa mà cười với bọn họ, ít nhất thì Khương Thư Lan tự nhận, cô không thể nào làm như thế được.
Lúc Khương Thư Lan đang ngẩn người ra, trên bục đã dần dần có những lãnh đạo ở trên đó, từng người từng người chầm chậm đi lên, phía dưới đang náo nhiệt cũng dần dần trở nên yên ắng hơn.
Tất cả mọi người đều đang tập trung nhìn lên đài cao.
“Mọi người im lặng chút đi, hôm nay tới đây để làm gì, chắc mọi người cũng đều biết rồi đúng không?”
Là chính ủy Tống làm người chủ trì, hắn ta thường ngày rất hào hoa phong nhã, khí chất cũng nho nhã, lần này cố ý mặc một thân quân trang, càng tỏa ra vẻ độc đáo.
Hắn ta vừa mở miệng, Tiêu Ái Kính ở phía dưới không khỏi tự giác ngồi thẳng lên mấy phần.
Theo bản năng ngồi thẳng sống lưng, người ở trên đài cao đang chủ trì hội nghị kia chính là chồng của chị ta.
Người bên cạnh liền nói: “Đồng chí Tiêu, chính ủy Tống nhà chị nhìn tuấn tú lịch sự thật đó.”
“Tôi cũng thấy vậy, đổi quần áo hay mặc, chính ủy Tống nhà cô ra ngoài làm người chủ trì chuyên môn sợ là cũng không phải nói quá.”
Làm chủ trì cũng không thể coi là tầm thường được, mà rất là đáng tự hào.
Ở quân đội, có thể làm chủ trì có ai tầm thường đâu chứ?
Nghe những người này nói vậy, Tiêu Ái Kính vô cùng cảm thấy mỹ mãn, chị ta khiêm tốn nói: “Lão Tống nhà tôi làm sao tốt được giống như mọi người nói chứ, chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.”
Nói thì nói vậy thôi, nhưng biểu tình kia cũng lộ rõ mấy phần tự hào rồi .
Bạn cần đăng nhập để bình luận