Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 559:

Ừ... thì....!
Cô laiynhìn được ra là tư lệnh Cao đang nói: “Ngoan nào, bạn nhỏ Chu Trung Phong, cậu cũng thăng chức thành đội trưởng rồi, hãy trưởng thành lên, về sau khiến tôi bớt lo lắng lại một chút đi!”
Không được, không được nghĩ đến nữa, tưởng tượng thôi cũng thấy buồn cười rồi.
Trên bục.
Chu Trung Phong không hiểu sao như cảm thấy được gì đó ở Khương Thư Lan.
Đợi sau khi kết thúc lễ trao huy hiệu, Chu Trung Phong đi xuống dưới, chuyện đầu tiên liền hỏi là: “Thư Lan, em vừa cười cái gì vậy?”
Khương Thư Lan nháy mắt liền căng khóe miệng: “Chúc mừng anh, đội trưởng Chu!”
Chu Trung Phong nhíu mày, cứ cảm thấy như thể vợ mình đang gạt mình. Nhưng vừa lúc định chuẩn bị hỏi cho ra nhẽ thì đội trưởng Na lại nói: “Được rồi, đội trưởng Chu, lần thăng chức này của cậu không phải nên mời khách tới nhà ăn cơm đó chứ, để tất cả mọi người có cơ hội giao lưu với nhau.”
Đây là việc đã thành hình từ lâu ở trong quân đội.
Bên này cũng có, sau khi được thăng chức sẽ mời mấy đồng nghiệp thân quen cùng với cấp dưới tới nhà cùng nhau ăn cơm, đây đã trở thành quy củ rồi.
Lần thăng chức này của Chu Trung Phong chắc chắn là việc vui lớn.
Mọi người đương nhiên không thể bỏ qua được rồi.
Chu Trung Phong theo bản năng quay qua nhìn Khương Thư Lan, bởi vì những lúc như thế, người bận rộn nhất không phải là anh mà là Khương Thư Lan.
Anh phải trưng cầu ý kiến của Khương Thư Lan.
Nếu Thư Lan đồng ý thì đương nhiên là có thể rồi, nhưng nếu cô không đồng ý thì phải từ chối thôi.
Khương Thư Lan nghĩ nghĩ rồi cười: “Có thể làm mà.”
Cô càng chịu khó như vậy, Chu Trung Phong lại càng cảm thấy thiệt thòi cho cô.
“Chúng ta cùng nhau làm, có vài món thì đi tới căn tin mua là được rồi.”
Còn chưa nói xong, sĩ quan hậu cần từ phía xa cũng nhắc đến chuyện nửa con dê, dù cách khá xa cũng chen miệng vào nói: “Đội trưởng Chu, nhà cậu mời khách hả? Nửa con dê này, hay là cậu mua lấy đi.”
Nửa con dê này vốn là đồ cung cấp đặc biệt cho tư lệnh Cao cùng với sư trưởng Lôi, nhưng hai người bọn họ đều trì hoãn là để tặng lại cho Chu Trung Phong.
Đương nhiên là vì bọn họ biết Chu Trung Phong mời khách tới ăn nên sẽ cần nhiều đồ ăn.
Chu Trung Phong gật đầu: “Cảm ơn sĩ quan hậu cần.”
Nói rồi trực tiếp nhận lấy nửa con dê.
Đập vào mặt chính là mùi của dê cùng với mùi máu tươi, khiến cho Khương Thư Lan theo bản năng nôn khan một tiếng ngay trước mặt nhiều người như vậy.
Ọe oẹ....
Trong nháy mắt, xung quanh lập tức trở nên im lặng.
Cả trăm người bên ngoài lễ đường đều đồng loạt nhìn về phía bên này, cũng chính là phía của Khương Thư Lan.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của cả trăm con người, Khương Thư Lan phải cố gắng mà nhịn xuống sự nôn khan của mình.
Chỉ là nhịn đến mức không chịu được nữa, hai mắt đẫm lệ, nhìn cực kỳ đáng thương.
Chu Trung Phong theo bản năng mà dìu cô, nói: “Thư Lan, em bị bệnh rồi sao? Anh đưa em đến phòng y tế nhé.”
Trong giọng nói không giấu được vẻ quan tâm.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Chỉ là bị trào ngược dạ dày một chút thôi, em không ngửi được mùi dê này.”
Thực sự là mùi quá nặng rồi.
Còn Vương Thủy Hương cùng với Miêu Hồng Vân ở bên cạnh liếc mắt nhìn nhau một cái, đột nhiên nói: “Hay là... Có rồi?”
Khương Thư Lan hoang mang: “Không thể nào....”
Cô tính toán ngày đến tháng của mình, đúng là một thời gian rồi vẫn chưa có.
Nhưng ngày đến tháng của cô từ lúc còn là một cô gái cho đến bây giờ vẫn không hề chuẩn xác chút nào.
“Chị thấy bộ dạng nôn ọe này của em giống hệt như lúc chị mang thai Đại Nhạc nhà chị vậy, không ngửi được mùi thịt dê, có phải là muốn nôn cũng không được, bên trong dạ dày chua xót hết lên đúng không?”
Khương Thư Lan gật đầu.
“Vậy tám mươi chín mươi phần trăm là em có thai rồi.”
Lúc này Khương Thư Lan lại theo bản năng mà nhìn về phía Chu Trung Phong, Chu Trung Phong cũng nhìn cô, nói thật thì Chu Trung Phong lúc này đây đang không biết nói gì cho đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận