Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 56:

Chỉ là, điện thoại vang lên liên tiếp rất nhiều tiếng bíp, chuyển tiếp hai lần mới nhận được: “Alo, ở đây là nhà khách thứ tư ạ!”
Khương Thư Lan hít sâu một hơi, giọng nói rõ ràng rành mạch: “Xin chào, tôi tìm đồng chí Chu Trung Phong ạ.”
“Chờ một lát.”
Trong điện thoại yên lặng lại, Tưởng Tú Trân và chủ nhiệm Vu ở kế bên cũng bối rối theo: “Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Sao lại không có âm thanh gì hết vậy?
Khương Thư Lan làm một động tác xuỵt với phía bên kia, che lại microphone: “Bọn họ đang tìm người.”
Lúc này, Tưởng Tú Trân và chủ nhiệm Vu mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ba phút sau.
Bên kia lại truyền đến tiếng động lần nữa: “Xin chào đồng chí, xác định là tìm đồng chí Chu Trung Phong đúng không ạ?”
Khương Thư Lan gật đầu: “Chắc chắn ạ! Tôi tìm anh ấy có việc gấp, phiền ngài giúp tôi nhanh chóng nối máy với anh ấy.”
Bên kia tạm dừng một lát, nói tiếp: “Vị đồng chí này, phía bên tôi tra được hiện tại đồng chí Chu có việc nên đã rời khỏi trước rồi ạ.”
Lời này, khiến Khương Thư Lan có chút nhíu mày: “Hiện tại có việc sao ạ? Vậy anh ấy có nói khi nào trở về không ạ?”
Đối phương lại lật xem sổ ghi chép lần nữa, kiểm tra đối chiếu một lần: “Nói là rất nhanh sẽ trở lại, nếu không cô hãy để lại số điện thoại trước, tôi giúp cô nhắn lại dùm.”
Khương Thư Lan suy nghĩ một lúc, sau đó quyết định để lại thông tin.
Cúp điện thoại, cô ngơ ngác sững sờ.
Tưởng Tú Trân ở bên cạnh sốt ruột muốn chết, nâng cao giọng: “Thư Lan, đồng chí Chu vừa rồi nói cái gì?”
Lúc này, cô không chú ý tới, Trâu Dược Hoa dẫn họ hàng đến hỗ trợ làm lễ dạm ngõ với nhà họ Giang, cũng đang dừng chân nghỉ ngơi ở công xã đại đội bộ, một đám người nghe được cuộc hỏi thăm, cũng bất giác mà nhìn lại đây.
Khương Thư Lan thấp giọng nói: “Anh ấy không có ở đó, Chu Trung Phong tạm thời không có ở nhà khách.”
Trong nháy mắt bầu không khí bắt đầu yên tĩnh lại.
“Đây là có ý gì chứ?” Tưởng Tú Trân không tin, cô ấy chuẩn bị gọi điện thoại lại: “Không được, chị phải đích thân đi hỏi một chút, đưa điện thoại cho chị.”
Khương Thư Lan ở bên cạnh lắc đầu, giữ chặt điện thoại: “Gọi qua cũng không có ai nhận đâu ạ.”
Tưởng Tú Trân không nhịn được nữa mà mở miệng nói: “Giờ cậu ấy không định tiếp tục mối hôn sự này sao?”
Ngược lại Khương Thư Lan lắc đầu, giọng nói của cô mang theo vài phần chắc chắn: “Em cảm thấy đồng chí Chu không phải loại người này.”
Cuộc đời trong hệ thống bình luận, kể rõ ràng về tính tình của Chu Trung Phong, anh không giống như loại người đi mà không chào tạm biệt.
Cũng không phải là người lật lọng.
Cô cảm thấy có lẽ là sẽ bị chậm trễ.
Khương Thư Lan ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, nghĩ đến người thân còn đang chờ ở nhà: “Chủ nhiệm Vu, nếu đối phương gọi điện thoại lại, phiền anh thông báo cho tôi một tiếng.”
Chủ nhiệm Vu gật đầu, vội nói: “Chờ có kết quả rồi, tôi sẽ nói với các cô trước tiên.”
Chờ sau khi Khương Thư Lan và Tưởng Tú Trân rời khỏi.
Họ hàng của Trâu Dược Hoa đang nghỉ chân ở đại đội bộ, nhịn không được nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
Trâu Dược Hoa mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, cả người toát lên vẻ anh tuấn, cố ý ăn diện, anh ta lạnh mặt nhìn: “Cô gái nhỏ này bám cành cao, bây giờ đã bị người ta vứt bỏ.”
Anh ta đã nói rồi mà, không có Trâu Dược Hoa đây, ai dám cưới Khương Thư Lan cô chứ!
Nhìn xem, nói đúng rồi chứ gì!
Chỉ là, Trâu Dược Hoa không thích nói chuyện bê bối của người ta, anh ta uống một ngụm nước, rồi nói với họ hàng: “Đi thôi, chúng ta phải chạy đến nhà họ Giang làm lễ dạm ngõ trước đã.”
Chủ nhiệm Vu ở bên cạnh thấy cảnh tượng như vậy, có chút chau mày lo lắng không giải thích được.
Đang lúc anh ta nhìn chằm chằm điện thoại đến mê mẩn.
Giây tiếp theo, điện thoại trong văn phòng lại vang lên lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận