Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 561:

Đến cả chính ủy Tống cũng phải cảm khái: “Trung Phong lấy Tiểu Khương xem ra đã lấy đúng người rồi.”
Nghe thấy câu này, Tiêu Ái Kính không khỏi im lặng.
Chị ta nhớ tới cháu gái Giang Mẫn Vân của mình ở Đông Bắc, cô ta gả cho Trâu Dược Hoa cũng được một thời gian rồi nhưng bụng dạ vẫn chưa có động tĩnh gì hết.
Tiêu Ái Kính không khỏi thở dài, thấp giọng nói: “Lão Tống, có lẽ là anh nói đúng rồi.”
Thấy Chu Trung Phong lần này bị tạm thời cách chức, nghỉ phép, bị mất quyền lực, cướp đi công trạng.
Phản ứng của Khương Thư Lan chỉ có im lặng, không nói một lời, yên lặng sống qua ngày.
Thậm chí khi công lao của Chu Trung Phong bị tranh mất, bị mất hết quyền lực, tộc họ Lê ít nhiều vẫn ủng hộ Chu Trung Phong, không thể phủ nhận là do cá nhân Chu Trung Phong có năng lực, nhưng quan trọng hơn là, tộc trưởng hiện tại có quan hệ rất tốt với Khương Thư Lan.
Đối phương còn trực tiếp nói rằng, người của tộc họ Lê bọn họ chỉ hợp tác với anh rể Chu Trung Phong mà thôi.
Nếu không có Khương Thư Lan thì làm sao có anh rể Chu Trung Phong đây?
Có được viên ngọc quý như Khương Thư Lan rồi, còn cần gì đến cháu gái Giang Mẫn Vân của cô ta đang sống những ngày tầm thường ở nhà Trâu Dược Hoa nữa.
Trâu Dược Hoa chỉ là tạm thời bị cách chức thôi, cháu gái Giang Mẫn Vân của cô ta đã nghĩ muốn tới hải đảo, tách riêng ra khỏi đối phương.
Dù là Tiêu Ái Kính không thừa nhận thì cũng không được, dưới tình huống như vậy, người trước hay người sau, đàn ông đều sẽ biết phải lựa chọn như thế nào.
Khương Thư Lan rõ ràng là tốt hơn Giang Mẫn Vân rất nhiều!
Chính ủy Tống thấy Tiêu Ái Kính từ trước đến nay luôn cố chấp không chịu nhận thức đúng mọi chuyện lại có thể nói như vậy, hắn ta không khỏi kinh ngạc nói: “Lão Tiêu, cuối cùng em cũng chịu hiểu rồi sao?”
Tiêu Ái Kính: “Haiz, ai nấy đều có số phận của riêng mình.”
Nếu như lúc trước Chu Trung Phong chỉ là một phó đoàn, chị ta vẫn còn dám làm loạn, đắn đo nghĩ cách đoạt lấy Chu Trung Phong từ tay Khương Thư Lan cho cháu gái Giang Mẫn Vân nhà mình.
Nhưng lúc này đây, Chu Trung Phong đã lên làm đội trưởng rồi, Tiêu Ái Kính ngược lại không còn suy nghĩ này nữa.
Người quá xán lạn nổi bật, chị ta không dám làm càn với họ.
Dựa vào tốc độ thăng chức này của Chu Trung Phong, thời gian anh lên được chức sư trưởng cùng với tư lệnh có lẽ cũng tốn không lâu.
Tiêu Ái Kính là vì chồng của mình nên không dám đắc tội với người đàn ông tiền đồ rộng mở như vậy!
Nếu làm vậy chẳng khác nào kiếm chuyện cho chồng mình.
Thấy chị ta cố chấp lâu như thế, nhưng cuối cùng cũng chịu suy nghĩ thông suốt, chính ủy Tống cũng cảm thấy rất vui: “Lão Tiêu, em chờ xem, Khương Thư Lan chính là người thích hợp nhất với Chu Trung Phong, Chu Trung Phong cũng là người thích hợp nhất với Khương Thư Lan, hai người bọn họ, không ai có thể tách khỏi ai được.”
“Hơn nữa, Lão Tiêu à, hiện tại Tiểu Khương đều đã mang thai con của Trung Phong rồi, sau này đừng gây chuyện nữa, cho dù không nghĩ cho hai người bọn họ, em cũng phải nghĩ cho đứa nhỏ nữa, em xem mấy đứa nhỏ trên đảo này có mẹ kế hoặc không có mẹ đáng thương biết nhường nào?”
Lời này có thể nói là thành thật với nhau.
Tiêu Ái Kính trầm mặc, bản thân chị ta cũng làm mẹ, cũng thường hay giúp đỡ cho mấy đứa nhỏ không có mẹ, mấy đứa nhỏ đó cũng thực sự quá đáng thương rồi.
Căn bản khiến cho người khác đau lòng không thôi.
Chị ta gật đầu: “Em biết rồi.”
Phòng y tế.
Chu Trung Phong bế Khương Thư Lan, trực tiếp đi mấy cây số, thở không gấp eo không đau, ngược lại lại cảm thấy cả người đầy sức lực.
Đợi khi anh tới được phòng y tế rồi, Khương Thư Lan liền nói: “Thả em xuống đi.”
Chu Trung Phong lắc đầu, trực tiếp bế cô đi thẳng lên giường bệnh màu trắng.
Bác sĩ ở phía sau còn đuổi không kịp: “Đội trưởng Chu, có chuyện gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận