Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 598:

Ở bên này, Chu Trung Phong vẫn đang thành thục mà thu dọn bát đĩa, vừa dọn vừa nói: “Cha mẹ cứ qua đó đi, để Thư Lan dẫn cha mẹ đi làm quen với mọi người, sau này có thể đi quanh chơi cho đỡ buồn ạ.”
Anh không hề cảm thấy đàn ông rửa bát là có vấn đề gì hết.
Loại thái độ thản nhiên này khiến cha Khương với mẹ Khương phải quay mặt qua nhìn nhau: “Vậy Trung Phong con chịu khó chút nhé.”
Con rể chăm sóc con dâu như vậy, bọn họ vui vẻ còn chưa hết.
Sau khi ra khỏi cửa, cha Khương với mẹ Khương thấp giọng mà hỏi: “Như vậy liệu có phải là không được tốt cho lắm không?”
Đàn ông nấu cơm rửa bát, là chuyện chưa từng có ở nhà họ Khương.
Khương Thư Lan thở dài: “Cha mẹ, những chuyện như vậy đều là được từ từ thay đổi, hơn nữa chính bản thân Chu Trung Phong cũng nguyện ý làm vậy.”
Cô cũng không cảm thấy việc đàn ông rửa bát có vấn đề gì hết, nhưng đến tai cha mẹ Khương lại thành chuyện không rõ được.
Đây đơn giản chỉ là vấn đề quan niệm của người già mà thôi.
Trong truyền thống mà đời họ đã trải qua, đàn ông sẽ ở bên ngoài, đàn bà ở bên trong.
Đàn ông sẽ ở trong ngoài bôn ba gầy dựng sự nghiệp, còn phải ở nhà làm chuyện nội trợ nữa thì quả thực có hơi vất vả rồi.
Thấy cả hai vợ chồng bọn họ đều cảm thấy không có vấn đề gì hết. Cha Khương mẹ Khương cũng thấy yên tâm hơn, không khỏi suy nghĩ, liệu có phải bọn họ nghĩ nhiều rồi không.
Đến khi nghĩ đến nhà hàng xóm thì tâm tình mới bớt để ý đến chuyện đó hơn.
Người nhà họ Na sớm đã biết bọn họ sắp tới rồi nên cửa nhà không hề khóa mà mở ra cho bọn họ vào.
Khương Thư Lan gõ cửa, trong phòng liền truyền đến thanh âm: “Cửa không khoá, cứ trực tiếp vào đi.”
Lời vừa dứt, người đã đi ra đón khách.
Là bà lão Na cùng với Miêu Hồng Vân cùng nhau đi ra.
“Mọi người tới thì tới đi, còn mang theo đồ làm gì?”
Vừa đi ra đã nhìn thấy ba người nhà Khương Thư Lan, mỗi người cầm một túi đồ.
Khương Thư Lan cười lên nói: “Cha mẹ em từ Đông Bắc tới đây, cầm theo đặc sản cho mọi người nếm thử mà.”
“Hai đĩa đồ ăn này là buổi tối vừa nấu, để lại một ít, vốn định tới từ lúc sớm hơn, nhưng để đến lúc này để cùng cầm đồ tới một lúc cho tiện.”
Nghe được lời này, mẹ Khương không khỏi nhìn thoáng qua Khương Thư Lan, đứa nhỏ này cũng thật là, cái gì cũng nói huỵch toẹt ra hết.
Miêu Hồng Vân là người rất thông minh, vừa nghe đã lập tức hiểu ngay, chị ấy cười ngắt lời: “Thím, Thư Lan với nhà cháu rất thân với nhau, bọn cháu sớm đã không để ý mấy chuyện này rồi.”
Mẹ Khương cũng cười lên: “Thư Lan của nhà thím tính tình thẳng như vậy đó, mọi người đừng để trong lòng làm gì.”
“Lời này chúng tôi không thích nghe đâu.” Bà lão Na tiến về phía trước, cầm tay của mẹ Khương nói: “Em gái, em không biết cái miệng của Thư Lan nhà em nói ra bao nhiêu lời khiến người ta yêu mến rồi đâu.”
Nghe được câu này, mẹ Khương lại cười tươi như hoa.
Nhóm người cùng đi vào bên trong, liền đặt đồ lên bàn dài trong phòng khách.
Mẹ Khương đánh giá qua trong phòng một lát, phát hiện kiểu cách bài trí ở bên này cũng rất giống với nhà của Khương Thư Lan.
Vừa vào cửa là gian nhà chính, bên trái thì có hai căn phòng.
Điều duy nhất khác với nhà Thư Lan chính là bên phải gian nhà chính nhà họ Na còn có nhiều hơn một gian phòng.
Là nhà ba gian phòng, còn nhà Thư Lan ở là hai gian phòng.
“Bọn cháu ở bên này xin được phòng rất sớm, nhà Thư Lan là nhà xin nhà cuối cùng của năm nay. Nhưng quân đội đã xây thêm rồi, dựa vào chức vị hiện tại của đội trưởng Chu, chắc chắn có thể xin nhà thêm một lần nữa, nhưng nếu như bọn xin rồi chuyển đi chỗ khác, sợ là bọn cháu sẽ không thể tiếp tục làm hàng xóm được nữa.” Miêu Hồng Vân nói.
Khương Thư Lan nghĩ nghĩ: “Em với Chu Trung Phong đã bàn bạc rồi, tạm thời sẽ không tính đến chuyện đổi nhà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận