Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 629:

Cha Khương bận đến tận khi mọi người đã ăn xong. Ông vẫn hì hục trên máy may, vừa sửa vừa thì thầm: “Năm gam chắc là đủ rồi, ngũ vị tử thêm ba gam nữa, nặng một xíu chắc thằng nhóc đoàn trưởng trẻ khỏe kia uống vào cũng không chết được.”
“Nói như vậy thì phần của con bé Miêu có thể bớt đi một chút, mà thân thể của con gái người ta sợ là không chịu nổi, phải ôn hòa.” Nói xong, ông nghiêm túc gạch bỏ đi.
Chu Trung Phong ở ngoài nghe hết toàn bộ: “...”
Có hơi cạn lời, anh thấp giọng nói: “Cha vẫn luôn như thế này ư?” Phân biệt đối xử giữa nam nữ?
Khương Thư Lan không nhịn được gật đầu, nói nhỏ: “Hồi nhỏ em bị sốt, cha dùng penicillin hạ sốt cho em. Đến khi các anh bị ốm cha lại lấy oxytetracycline chuyên dùng cho lợn, bò làm thuốc hạ sốt.” Theo như lời của ông thì là đàn ông con trai sức dài vai rộng, uống thuốc tốt làm gì cho phí.
Chu Trung Phong: “...”
Tự nhiên thấy run cầm cập, nhỡ sau này anh bị bệnh mà rơi vào tay cha Khương thì… hoàn toàn không dám nghĩ tới hậu quả.
Nghĩ đến Đoàn trưởng Na còn đang chờ mong phương thuốc, Chu Trung Phong không khỏi vì anh ta mà mặc niệm một giây đồng hồ.
Thật là đồng tình quá!
Cha Khương bên này, một khi tờ phương thuốc được viết ra, chuyện còn lại liền đơn giản.
Đem tờ phương thuốc giao cho cặp vợ chồng Đoàn trưởng Na để bọn họ đi lấy thuốc.
Dựa theo đó dùng hai loại trong ba ngày là tốt, giai đoạn đầu là một tháng.
Chờ một tháng sau, nhìn xem hiệu quả, lại dựa vào tình huống thực tế mà tiến hành điều chỉnh phương thuốc.
Sau khi Đoàn trưởng Na và Miêu Hồng Vân lấy được phương thuốc thì biết ơn vô cùng.
Nhất là Đoàn trưởng Na, cảm động đến rơi nước mắt: “Chú Khương, về sau ngài chính là cha nuôi của con, con chính là con trai nhỏ của ngài!”
Thật là quá khoa trương, làm Chu Trung Phong không khỏi nhớ tới trước đó, cha Khương lúc điều chỉnh phương thuốc đã nói thầm một câu.
“Hẳn là dùng không chết đâu nhỉ?”
Cái này… Chu Trung Phong đột nhiên không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thể đồng tình sâu sắc với Đoàn trưởng Na.
Anh cho là sau khi trải qua chuyện đêm hôm đó, Đoàn trưởng Na đã có chút hiểu được chuyện Cha Khương đối đãi nam nữ khác biệt, ngàn lần không nghĩ đến, anh ta lại không có chút nào hiểu rõ.
Vẫn hoàn toàn đơn thuần như trước đây vậy.
Đơn thuần đến đáng yêu.
Tốc độ của Đoàn trưởng Na rất nhanh, vào lúc ban đêm cầm phương thuốc về, vừa rạng sáng ngày thứ hai liền đi bốc thuốc.
Cùng ngày, nhà kia liền truyền ra mùi nồng đậm vị thuốc Đông y.
Cha Khương và Chu Trung Phong ngàn tính vạn tính, đóng cửa canh chừng, chỉ sợ Khương Thư Lan nôn nghén lần nữa.
Ngàn lần không nghĩ tới, chờ vị thuốc Đông y kia truyền tới đây, Khương Thư Lan không nhịn được liền nôn ra.
Đến cuối cùng, trong dạ dày không có gì liền nôn sạch ra hết vị chua.
Cứ như vậy, khẳng định là không được.
Ăn bao nhiêu nôn bấy nhiêu.
Chu Trung Phong rất là lo lắng, nhưng mà bảo nhà bên kia không nấu thuốc là chuyện không thể nào.
Chỉ có thể đóng kín nghiêm ngặt hết tất cả cửa trong nhà, tận lực không cho không khí bên ngoài tiến vào.
Khương Thư Lan bên này nôn ói mấy ngày, mẹ Khương tới, thật vất vả nấu cho cô ăn nhiều món ngon, nhưng vẫn lập tức nôn hết.
Chu Trung Phong nhìn trước mắt, gấp trong lòng, tìm tới Đoàn trưởng Na để bàn bạc: “Nhà anh khi nấu thuốc có thể tới sân sau được không?”
Đây cũng là do không còn cách nào khác nên mới tìm đến bọn họ.
Đoàn trưởng Na đang cùng Miêu Hồng Vân thổi lò: “Sao vậy?”
Cái việc nấu thuốc này đều là một lần nấu thì phải tốn ba giờ liên tục, thật là không thể chịu được khói.
Chu Trung Phong đem ý đồ đơn giản nói một lần.
Quan hệ của Miêu Hồng Vân và Khương Thư Lan vốn tốt đẹp nên không nói hai lời.
“Được, như vậy đi, chị đây trực tiếp nấu thuốc tại phòng bếp, đóng hết cửa sổ phòng bếp lại, mùi thuốc này sẽ không bay ra ngoài được.”
“Lão Na, anh thấy sao?”
Đoàn trưởng Na còn có thể nói cái gì.
Anh ta cái gì cũng nghe theo vợ: “Tôi đương nhiên là có thể, chẳng qua…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận