Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 684:

“Nhưng mà tình huống cũng giống như nhau, cha mẹ cậu là ở căn cứ ở Tây Bắc, có ai biết được tình huống của cha mẹ mình đâu? Có lẽ trong mắt bọn họ, cha mẹ vẫn là bộ dạng năm đó khi bọn họ rời nhà đi.”
Bởi vì trong trí nhớ bọn họ thì đó chính là lần cuối được gặp mặt nhau.
Con người chính là như vậy, nhiều năm không gặp lại người thân, trí nhớ về người đó sẽ dừng lại ở bộ dạng lần cuối bọn họ được gặp mặt nhau.
Cha mẹ Chu Trung Phong cũng không phải ngoại lệ.
Lúc này, Chu Trung Phong trầm mặc, sau một lúc lâu anh mới nói: “Tôi biết rồi.”
Biết cái gì?
Tư lệnh Cao cũng không hỏi, ông ấy cười cười, cũng không nói nhiều về đề tài này nữa mà nói thẳng.
“Đừng trách tôi nghe lén, mấy lời vừa rồi cậu nói ít nhiều tôi cũng nghe được, theo như lời cậu nói, nếu như hai bên ký kết hợp định rồi là nhờ cậu giúp đỡ, về điểm này, tôi rất ủng hộ.”
Thân phận của Chu Trung Phong rất đặc thù.
Nếu đã là người ở căn cứ Tây Bắc rồi, lại còn là người ở quân đội nữa.
Không có ai thích hợp hơn anh nữa.
“Mặt khác, công việc ở trong rừng cao su đã đi vào quỹ đạo rồi, những chuyện còn lại thì để xem ông trời có cho cơm ăn hay không, công việc kế tiếp của cậu, cố gắng xây dựng nhà máy hải sản khô cùng với nhà máy mứt hoa quả khô, quân đội bên này sẽ là nguồn tài chính cùng nguồn nhân lực lớn nhất của cậu.”
Dứt lời, cảnh vệ viên của tư lệnh Cao liền chầm chậm đi ra bên ngoài.
Chu Trung Phong gật đầu: “Chuyện khác, tôi cũng cần báo cáo một tiếng, đợi xây dựng xong nhà máy hải sản khô cùng với nhà máy mứt hoa quả khô, từ lúc nhập hàng cho đến lúc sử dụng. Rồi đến lúc suất ra hàng hóa nữa, cơ bản còn phải cần một tháng nữa.”
“Trong thời gian này, tôi không muốn lãng phí thời gian, vậy nên định lấy danh nghĩa tư nhân đi thu mua hải sản cùng với mứt hoa quả, sau đó gửi một chuyến tới Tây Bắc trước.”
Lúc nào không biết thì vẫn có thể trụ được.
Lúc biết cha mẹ ở bên kia sống trong hoàn cảnh khổ sở như vậy, Chu Trung Phong liền không thể chịu đựng được.
Anh hy vọng bọn họ có thể đề cao mức sống một cách nhanh nhất có thể, mà không phải chỉ có thể ăn thực vật mà sống qua ngày.
Lời này khiến cho tư lệnh Cao nhíu mày: “Cậu là lấy danh nghĩa quân đội sao?”
Chu Trung Phong gật đầu.
“Tiểu tử cậu thật là biết lợi dụng sơ hở.” Tư lệnh Cao không nhịn được mà giơ ngón tay chỉ vào anh: “Bỏ đi, coi như cậu cũng vì danh nghĩa nghiên cứu khoa học thôi, lần sau không được viện lẽ này nữa.”
Bên này thảo luận còn chưa dứt, sư trưởng Lôi và chính ủy Tống đã đi tới đó rồi.
Còn có sĩ quan hậu cần cũng đi tới cùng nữa.
“Đến đây, ngồi xuống hết đi.”
Tư lệnh Cao yêu cầu bọn họ ngồi xuống: “Chuyện bên Tây Bắc kia đã nói chuyện xong rồi, đối phương cũng đồng ý rồi, nhưng còn có một điều kiện là Chu Trung Phong phải tới vận chuyển hàng hóa.”
Ông ấy nói cụ thể mọi chuyện qua một lần.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Chu Trung Phong.
Thân phận này của Chu Trung Phong có rất ít người biết, hiện tại xem ra đến lúc này mới có thể chân chính mà bị bại lộ ra.
“Cha mẹ cậu là đồng chí nghiên cứu khoa học ở Tây Bắc sao?”
Người không thể tin được nhất chính là sĩ quan hậu cần, cậu ta đã từng nghi ngờ gia thế của Chu Trung Phong không tồi rồi.
Thậm chí, còn từng hoài nghi qua tổ tiên của đối phương là những nhà tư bản buôn bán rồi.
Hoặc là địa chủ gì đó.
Nhưng chưa bao giờ nghĩ tới cha mẹ Chu Trung Phong lại là người làm nghiên cứu khoa học, hơn nữa nghe ngữ khí của tư lệnh Cao như vậy, hình như còn là những đại lão nữa thì phải?
Chu Trung Phong ừ một tiếng: “Chuyện này không quan trọng, quan trọng là chuyện xây dựng nhà máy hải sản khô và nhà máy mứt hoa quả khô, mọi người có ý kiến gì không?”
Chủ yếu là vì tư lệnh Cao giao chuyện này cho anh, anh sợ mọi người sẽ cảm thấy mất hứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận