Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 689:

Cho dù là có cũng không thể thừa nhận được.
“Còn không hề như vậy sao? Cậu nhìn xem sắc mặt cậu đi, từ ngoại sườn khóe mắt cho đến vành tai, ở vị trí gần cằm, có một dấu vết màu đen, đây là không phải là vẫn chưa được rửa sạch sẽ sao?” Ông còn đưa tay ra sờ soạng mặt của sĩ quan hậu cần, rõ ràng không phải là không rửa sạch sẽ, mà là cơ thể đã như vậy sẵn rồi.
“Nhìn xem, chỗ này của cậu chưa rửa sạch đi, chứng minh cho việc thận của cậu không tốt chút nào.”
“Còn có....”
Cha Khương lại một lần nữa động tay, búng vào cằm dưới của sĩ quan hậu cần, mới vừa búng xong liền nghe thấy sĩ quan hậu cần thở dốc một tiếng.
“Thế nào? Chỗ này có trướng đến mức phát đau không?”
Ánh mắt sĩ quan hậu cần nhìn cha Khương liền chậm rãi thay đổi, nhưng đối với vấn đề sức khỏe không tốt của mình thì vẫn còn duy trì mấy phần hoài nghi.
Rốt cuộc thì không có người đàn ông nào lại đi nhận thận của mình không tốt đâu!
Thận không tốt là đại biểu cho điều gì?
Đại biểu cho việc cậu ta không sinh nở được rồi.
Đàn ông có thể chấp nhận mình như vậy được sao?
“Cậu thực sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi.” Cha Khương không nhịn được mà nói: “Một người đàn ông như cậu, bướng bỉnh ngang ngược như vậy làm gì chứ?”
“Còn cần tôi phải tiếp tục nói không?”
Sĩ quan hậu cần gật đầu.
“Xung quanh miệng cậu có nốt ruồi đen, môi gập ghềnh, có khe rãnh, còn có đường vân rõ rệt, điều này là minh chứng cho cái gì cậu có biết không?”
Sĩ quan hậu cần theo bản năng mà lắc đầu.
Cha Khương nhìn qua: “Chứng minh cho việc cậu không được rồi.”
Làm chuyện sinh lý khó khăn như vậy, còn không phải là không được sao?
Sĩ quan hậu cần: “……”
Sĩ quan hậu cần: “……”
Sĩ quan hậu cần hung hăng mà xoa mặt mình một hồi: “Không thể nào như vậy được, tôi, tôi vẫn còn là gà tơ kia mà.”
Cậu ta thậm chí còn chưa từng làm chuyện đó, hoàn toàn sạch sẽ, sao có thể như vậy được chứ?
Lời này khiến cho cha Khương theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn qua, ông cũng có chút khiếp sợ: “Còn là gà tơ sao?”
Thanh âm cũng nâng cao hơn vài phần.
Còn chưa lấy vợ mà đã không lên được rồi sao?
Thực sự quá thảm rồi!
Một tiếng gà tơ kia liền khiến cho tất cả mọi người trong sân đều kinh ngạc mà nhìn qua.
Bao gồm cả Khương Thư Lan cùng với Lê Lệ Mai.
Sĩ quan hậu cần tiến đến che miệng của cha Khương lại, còn không quên quay qua giải thích với bọn họ: “Ờm, có thể ăn gà tơ được, loại này nướng lên mới ăn ngon nhất.”
Cha Khương cũng ờ ờ hai tiếng.
Đáng tiếc là có làm như vậy cũng vô dụng.
Khương Thư Lan với Lê Lệ Mai quay mặt qua nhìn nhau: “Là ăn gà tơ sao?”
Không phải là điều bọn họ đang nghĩ chứ?
Bên ngoài.
Sĩ quan hậu cần bịt miệng của cha Khương lại: “Bác à, tôi khuyên bác đừng nên nhiều lời thì hơn, bằng không tôi không chắc mình có thể làm ra những chuyện gì được đâu.”
Cậu ta thực sự rất nóng nảy.
Ngẫm lại bản thân mới chỉ là con gà tơ mà đã bị người ta nói là không lên được rồi.
Đây không phải là nói giỡn hay sao?
Cha Khương thiếu chút nữa đã bị bịt miệng đến tắt thở, đột nhiên được thả ra, lập tức liên tục hô hấp, còn không quên gọn gàng dứt khoát mà nói: “Nếu cậu còn tiếp tục trốn tránh như vậy nữa, thì chưa chắc còn có thể làm gà tơ đâu, mà thành thái giám luôn đó.”
Sĩ quan hậu cần: “……”
“Bác đang dọa tôi sao?”
“Ông ấy không có hù dọa anh đâu.”
Là đội trưởng Na từ bên ngoài trở về, anh ta ho nhẹ một tiếng: “Tôi lúc trước cũng không khác anh là bao, sau này uống mấy bữa thuốc mà chú sắc rõ ràng là đã khá hơn rất nhiều rồi.”
Ít nhất thì cũng không còn gặp nhiều vấn đề như trước nữa.
Lúc này, sĩ quan hậu cần nghi hoặc mà nhìn đội trưởng Na: “Anh cũng bị như vậy sao?”
Đội trưởng Na vô tư nói: “Nếu không anh thử nói xem tại sao tôi kết hôn nhiều năm như vậy rồi mà vẫn chưa có con?”
Kỳ thật, vốn dĩ anh ta cũng không định nói ra như vậy, nhưng hoàn toàn không ngờ được rằng, còn tìm ra được một bằng hữu cùng chung chí hướng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận