Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 692:

Khương Thư Lan mới chỉ đọc được qua bình luận, cô đâu có biết phải làm như thế nào đâu? Nhưng vừa mới nghĩ tới khu bình luận.
Khu bình luận đã lập tức sáng lên.
[Tôi biết, tôi biết, tôi biết làm cho rau củ mất nước như thế nào.]
Khương Thư Lan đọc được bình luận kia thì không khỏi sửng sốt, lập tức nhìn vào khu bình luận.
[Muốn làm cho rau dưa mất nước thì tôi ở nhà cũng đã từng làm qua rồi.
Lúc ấy tôi làm cà rốt, cà rốt mua về cắt thành từng sợi, rửa sạch rồi đặt chỗ thoáng gió cho ráo nước khoảng nửa tiếng thì cho vào trong lò nướng, bật chế độ một trăm hai mươi độ rồi quay trong vòng chín mươi phút.
Cà rốt sợi sau khi sấy xong được lấy ra sẽ giống y hệt như lúc vừa cắt vậy.
Không những không bị đen đi mà đến cả màu sắc cũng sẽ không thay đổi gì, lúc ăn vào chỉ cần đun sôi với nước sẽ chẳng khác lúc mới cắt ra là bao.]
[Nhưng mà thời này của tôi còn có lò nướng lò sấy, thời của Thư Lan vẫn chưa có thì làm sao có thể sấy khô được rau củ bây giờ?]
[Không có lò sấy căn bản sẽ không làm ra được rau củ khô, rau củ được phơi nắng hoàn toàn không giống với rau củ khô ăn được.]
[Sấy khô thì dễ thôi mà, mọi người quên rồi sao, có thể tự mình làm một cái lò mà? Dùng bùn vàng để đắp thành một cái lò nướng, bịt kín bốn phía, sau đó cho rau củ vào sấy khô là được rồi.]
[Nói nghe thì đơn giản, lò nướng cũng không hề dễ làm như vậy đâu.]
[Đừng hất gáo nước lạnh vào tôi như vậy chứ, mọi người đã quên Thư Lan là người Đông Bắc rồi sao?
Dựng loại bếp lò này, chỉ để lại một lỗ thông khí nhỏ, sau đó làm một cái nắp to ở giữa, đợi nung cho bếp lò nóng hết lên rồi thì rút hết củi ra, rồi đặt rau củ lên trên lớp lóp bằng sắt rồi cho vào bên trong bếp lò, đóng cửa lại, chưa đến một tiếng, rau củ đã thành rau củ khô luôn rồi, làm như vậy cũng không khác sấy khô là bao.]
Lúc này khu bình luận lập tức trở nên yên lặng.
[Chỉ có tôi cảm thấy đây đúng là cao thủ trên đời sao?]
[Tôi có một dự đoán.]
[Tôi cũng vậy.]
[Sao cứ có cảm giác đại lão này lại dự đoán được cách làm của Thư Thư rồi.]
Khương Thư Lan đọc được đến bình luận cuối, khóe miệng không khỏi giật giật, không phải là đại lão dự đoán được cách làm của cô, mà là cô đang sao chép học tập lại cách làm của người ta.
Sau khi cô đọc hết các bình luận, cảm thấy cách sấy khô như trong bình luận là cách chuẩn chỉnh nhất, cũng là cách thiết thực nhất.
Bọn họ quả thực không có máy sấy khô, hơn nữa cô còn không biết máy sấy khô là cái gì.
Còn bếp lò mà đối phương nhắc đến kia thì cô lại biết rất rõ.
Bọn họ là người lớn lên ở Đông Bắc, nhà nhà hộ hộ mỗi khi tổ chức tiệc tùng gì đều sẽ làm một cái bếp lò đặt ở ngay giữa sân.
Cô đã được chứng kiến thứ đó từ nhỏ cho đến lớn rồi.
Vậy nên Khương Thư Lan sau khi suy nghĩ cẩn thận rồi liền nói với sĩ quan hậu cần: “Tôi đại khái cũng biết làm rau củ khô như thế nào rồi, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng làm qua, tôi cần phải làm thí nghiệm trước, nếu như thành công thì tôi sẽ giao lại cách làm đó cho anh.”
Nghe được câu này, ánh mắt của sĩ quan hậu cần lập tức sáng lên: “Vậy lúc cô làm thử phương pháp đó, tôi có thể đứng đó xem có được không?”
Cậu ta cảm thấy dường như đội trưởng Chu đã lấy được một người vợ rất lợi hại, như thể không có gì trên đời này là cô không làm được.
Khương Thư Lan đáp lời: “Không thành vấn đề.”
Sau đó, cô liền đứng dậy, bụng cô bây giờ đã rất lớn, đứng lên từ trên ghế chỉ cảm thấy cả bụng mình cũng đều lắc lư theo.
Lê Lệ Mai ở bên cạnh theo bản năng mà nhíu mày: “Chị của tôi chịu mệt không nổi đâu.”
Vốn đang mang thai sinh đôi, lại còn mang thai đến tháng thứ bảy rồi, làm sao mà chịu mệt được chứ?
Sĩ quan hậu cần ở trước mặt nói như vậy không phải là đang ép buộc người khác sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận