Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 694:

Nhất là mấy người mới lại càng không dám nói gì.
Còn mấy người theo dõi kịch đã lâu lại rất nóng lòng muốn thử xem sao.
[Thư Thư, mau làm một khóa cho mọi người xem, phổ cập kiến thức cho bọn họ biết thế nào là con gái cưng của ông trời đi.]
[Không có máy sấy khô thì sao chứ? Có gì trên đời này mà Thư Thư của chúng tôi không làm được đâu.]
Mấy bình luận đầu Khương Thư Lan đọc để tham khảo cách xử lý vấn đề, còn mấy bình luận hiện tại đọc lên khiến cô có chút dở khóc dở cười.
Cô cảm thấy những người theo dõi vở kịch đã lâu trong khu bình luận thực sự rất coi trọng cô.
Cô nào có tài giỏi đến mức đó chứ!
Làm được đến như vậy là vì cô có thể đọc được bình luận mà thôi, cô cũng là vì có khu bình luận nên mới tài giỏi đến vậy.
Chứ không phải do bản thân cô giỏi sẵn.
Nhưng những lời này Khương Thư Lan không thể nói ra được, càng không thể nói với bất kỳ ai, đây chính là bí mật lớn nhất của cuộc đời cô.
Lúc cô đang ngẩn người mà đọc mấy bình luận trong khu bình luận, cha Khương cùng với sĩ quan hậu cần đã bắt đầu cầm tờ giấy vẽ phác thảo bếp lò của cô lên mà xem qua.
Cả hai người bọn họ đều là những người rất có tay nghề.
Cha Khương vốn là người có kinh nghiệm nặn đất bùn xây bếp, mà sĩ quan hậu cần lại làm việc ở căn tin đã lâu, mấy căn bếp ở trong căn tin kia đều do một tay anh cùng với những người khác xây dựng lên.
Vậy nên lúc nhìn thấy hình dạng bếp lò này của Khương Thư Lan liền cảm thấy không khó chút nào.
Nhưng mà sĩ quan hậu cần cùng với cha Khương liếc mắt nhìn nhau một cái, nói: “Tiểu Khương, cô có chắc chắn bên trong lòng bếp sẽ không có chỗ để cào bụi không?”
“Lòng bếp phải làm....” Cậu ta khoa tay múa chân thành hình lòng bếp: “Lớn đến mức này hay sao?”
Cậu ta từ trước đến giờ chưa từng thấy qua loại lòng bếp nào lớn đến như vậy.
Khương Thư Lan gật đầu: “Đúng vậy, trước tiên cứ xây loại bếp lò như vậy đi.”
Dừng một chút, cô cũng không quên giải thích: “Tôi cũng chưa từng làm qua bằng cách này bao giờ nên chỉ có thể làm thử trước, nếu như cách này không được thì chúng ta có thể đổi qua cách khác.”
Lời này khiến cho sĩ quan hậu cần rất muốn nói gì đó.
Còn cha Khương liền nói thẳng: “Được rồi, cứ làm theo lời con gái của tôi nói đi, cứ nghĩ ra nhiều vấn đề như vậy làm gì.”
Ông kỳ thật rất muốn hỏi không nhẽ những người có tiềm năng làm thái giám có đều phiền toái như vậy hay không?
Thực sự là rất lề mề lắm chuyện.
Nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, để lại cho sĩ quan hậu cần chút mặt mũi vậy.
Lúc này sĩ quan hậu cần mới nghĩ đến những lời lúc trước của cha Khương, lập tức im lặng không nói gì nữa.
Còn cha Khương sau khi tính toán qua một chút liền dựng bếp lò ở góc Tây Bắc: “Thư Lan, con xem dựng ở chỗ này có được không?”
Vị trí góc Tây Bắc trong sân là một vùng đất trống, lúc trước định dùng để trồng cây ăn quả, nhưng không được đúng mùa cho lắm nên vẫn để đó chưa làm gì.
Khương Thư Lan áng chừng qua độ rộng rồi gật đầu: “Được....”
“Cứ xây ở chỗ này đi, cha, xây loại bếp lò này phải dùng bùn vàng mới được, độ dính càng cao thì càng giữ được nhiệt lâu.”
Đương nhiên đây không phải nhờ bình luận nhắc đến mà là kiến thức lúc trước giáo viên giảng trên trường cô vẫn nhớ được.
Nhưng bùn vàng ở trên hải đảo này không dễ tìm chút nào.
Đất đai bên này có thiên hướng giống đất cát, trồng các loại củ như khoai lang, lúc thu hoạch lên còn có thể vung ra được mấy hạt đất cát.
Điều này lại khiến cha Khương không biết phải làm thế nào, ông theo bản năng quay qua nhìn sĩ quan hậu cần.
Sĩ quan hậu cần cũng rất khó xử, cậu ta suy nghĩ một hồi lâu rồi nói: “Tôi biết, tôi biết lấy bùn vàng ở đâu rồi, để tôi đi lấy.”
Nói xong liền đi lấy dụng cụ để đào và bới.
Cha Khương tay nhanh mắt lẹ, đưa một chiếc thùng qua cho cậu ta: “Hai thùng bùn chắc là đủ rồi đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận