Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 696:

Anh không khỏi cười cười, từ từ bước vào trong, trong tay cầm quả dừa xanh không biết cầm từ bao giờ, đã đục một lỗ để uống, cắm một chiếc ống hút lúa mạch vào, đưa qua cho cô.
“Nghỉ chút đi.”
Nói lâu như vậy chắc là cũng khát lắm rồi.
Khương Thư Lan chậm rãi đứng lên từ ghế tựa, cô không khỏi tức giận liếc mắt nhìn Chu Trung Phong: “Em như vậy không phải là đang nghỉ ngơi sao!”
Nghe lời vừa rồi Chu Trung Phong nói, cô liền có chút ngại ngùng.
Nhưng thực sự là không phải cô không làm gì hết mà là nhà cô đang coi cô như búp bê rồi.
Hận không thể dâng đồ ăn đến tận miệng cô như vậy.
Chu Trung Phong ngồi chổm xuống, đưa quả dừa đến tận miệng cô: “Nếm thử chút đi!”
“Vừa mới hái xuống, bọn họ nói dừa rất tốt cho phụ nữ đang có thai.”
Trên cơ bản thì nhà bọn họ đều bảo đảm Khương Thư Lan mỗi ngày đều uống được hai quả dừa.
Khương Thư Lan ừm một tiếng, cầm lấy quả dừa mà bắt đầu uống nước, nước dừa ngọt thanh dịu mát vô cùng thoải mái.
“Anh họp xong rồi sao? Quân đội nói thế nào?”
“Nhà máy hải sản khô cùng với nhà máy mứt hoa quả khô sẽ được thành lập như bình thường ngay tại hải đảo của chúng ta, trước mắt mọi người cứ phân công nhau để làm việc trước.”
Dừng một lúc, Chu Trung Phong liền dìu Khương Thư Lan đứng dậy, không khỏi nhìn thoáng qua cái bụng đang mang thai của cô, cố gắng áp chế lại lo lắng.
“Chỉ còn có rau củ khô là vẫn chưa đưa ra được quyết định, sĩ quan hậu cần nói là tới tìm em.”
Ý của anh thực ra chính là không muốn Thư Lan nhúng tay vào chuyện này chút nào.
Cô hiện tại nên lấy dưỡng thai làm việc chính, không nên quan tâm đến chuyện không quan trọng.
Khương Thư Lan cũng hiểu được điều này.
Khương Thư Lan cắn ống hút, vị của cỏ xanh ập vào trong miệng.
Cô suy nghĩ rồi nói: “Rau củ khô thì chưa cần phải mở nhà máy đâu, rau củ khô không giống như nhà máy hải sản khô với nhà máy mứt hoa quả khô, nhà máy đồ khô nếu như đã được thành lập lên rồi, sau này không chỉ được xuất khẩu đến vùng Tây Bắc, thậm chí còn có thể đưa ra khắp cả nước, mứt hoa quả kia cũng vậy, thời này vốn không có nhiều thứ để ăn, hoa quả thì lại đắt, hải đảo chúng ta nhiều hoa quả như vậy, chi bằng bán hàng hóa ra bên ngoài, đến cả cha mẹ ở bên đó cũng có thể kiếm thêm tiền lời, nhưng mà làm nhà máy rau củ khô thì lại không như vậy, cả nước ngoài vùng Tây Bắc ra thì ở đâu cũng có rau củ hết, giá trị thực tế của thứ này cũng sẽ không được cao cho lắm.”
Nói xong, cô lại liếc mắt nhìn qua bãi đất trống bên trong sân kia, lúc này mới chỉ tay: “Xây ba cái bếp lò ở ngay chỗ kia cũng đủ để cung ứng rau dưa cho cha mẹ bên đó rồi.”
Phạm vi cung ứng của rau củ rất nhỏ, từ đầu đến cuối cũng chỉ vì căn cứ ở Tây Bắc mà thành lập thôi.
Nhưng nhà máy hải sản cùng với nhà máy mứt hoa quả khô thì lại không như vậy.
Căn cứ ở Tây Bắc là điểm bắt đầu của bọn họ nhưng hoàn toàn không phải là điểm kết thúc.
Không thể không nói, tầm nhìn của Khương Thư Lan rất rộng mở và đúng đắn, thậm chí còn hơn cả vô số người đàn ông khác.
Ánh mắt Chu Trung Phong cũng phải hiện lên một tia tán thưởng.
“Anh với em có cùng suy nghĩ rồi, vậy nên anh không kiến nghị việc thành lập nhà máy rau củ khô, nhưng nhà máy hải sản khô cùng nhà máy mứt hoa quả khô thì nhất định phải xây dựng lên, một khi đã được xây lên rồi không những có thể tạo thêm việc làm cho mấy người vợ quân nhân mà dân địa phương ở đây cũng có thể tham gia vào được, nói xa hơn, hàng hải sản và mứt hoa quả được tiêu thụ ra ngoài có thể nâng cao được thu nhập của dân chúng, đến cả quân đội bọn họ cũng có thể tăng được doanh thu.”
Đây không phải là một mũi tên trúng ba con nhạn sao.
Mà tất cả những ý tưởng này đều do người phụ nữ đang mang thai bảy tháng này nghĩ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận