Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 800:

Lúc mẹ Khương đi ra từ phòng bếp, bà không nhìn thấy ai nữa, mới tò mò hỏi: “Ai tới vậy con?”
Miêu Hồng Vân và Vương Thủy Hương đến đây, bọn họ đều đè thấp giọng, bước đi cũng nhẹ nhàng.
Khương Thư Lan chỉ vào những thứ để trên bàn: “Chị dâu Miêu và chị dâu Thủy Hương ở sát vách ạ, mẹ, con thấy hình như cá trích vẫn còn sống, mẹ thả nó vào nước đi, trước tiên cứ nuôi chúng đã.”
Nhưng trứng gà đỏ kia thì bọn họ không thể làm như thế được.
Mẹ Khương vừa thấy cá trích, hai mắt bà sáng ngời: “Đây là đồ tốt đấy.”
“Đến lúc đó chúng ta phải cảm ơn người ta cho thật tốt.”
Khương Thư Lan ừ một tiếng, sau khi cô tiễn Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân đi.
5 giờ chiều, một nhóm người khác lại tới.
Hai người Từ Mỹ Kiều và Đinh Ngọc Phượng tới, bọn họ cũng không đi tay không, Từ Mỹ Kiều mang đến một bình sữa mạch nha, đây là đồ tốt, dù cho có phiếu cũng không nhất định có thể mua được.
Đây được xem như là một phần quà lớn.
Đinh Ngọc Phượng mang tới hai bình quán đầu.
Thật ra, quan hệ giữa Khương Thư Lan với bọn họ không tốt lắm, nhưng mà đưa tay nhận đồ người ta thì không thể không bày ra khuôn mặt tươi cười, với lại tối hôm cô đau bụng sắp sinh, đúng là đội trưởng Triệu có giúp đỡ.
Cho dù thế nào, cô cũng đã nhận phần ân tình này của người ta.
Khương Thư Lan thấy bọn họ xấu hổ, cô chủ động bắt chuyện: “Hai người tới đây.”
Cô chỉ vào cái ghế dựa: “Ngồi đây một lát đi.”
Sau đó, cô nói về phía phòng bếp: “Mẹ, mẹ pha giúp con hai ly trà với.”
Lúc Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân tới, cô không kêu, bởi vì quan hệ giữa bọn họ đã quá thân thiết, hai người kia cũng không để ý những chuyện như này, với lại cô kêu như vậy thì phải cất cao giọng, sẽ dễ dàng đánh thức hai đứa bé.
Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân đến, cô không làm thế.
Nhưng mà Từ Mỹ Kiều và Đinh Ngọc Phượng thì khác.
Quan hệ giữa Khương Thư Lan và bọn họ không gần không xa, nói nghiêm túc hơn, lúc trước quan hệ giữa bọn họ không tốt.
“Không cần đâu, bọn tôi tới xem cô xíu là được rồi.”
Từ Mỹ Kiều dẫn dắt chủ đề, không thể không nói, chị ta thật sự là một người biết đối nhân xử thế.
Lúc này không thể nào nhìn ra được, giữa bọn họ có sự ngăn cách.
Thậm chí chị ta còn cười tủm tỉm: “Hai đứa bé này lớn lên thật đẹp, vừa nhìn đã biết tương lai sẽ làm chuyện lớn.”
Khương Thư Lan: “…”
Bọn trẻ mới sinh được ba ngày, da mấy bé vẫn còn vàng, ốm yếu thì thôi đi, ngay cả làn da cũng vì ngâm trong nước ối quá lâu mà bị nhăm nhúm.
Một người mẹ ruột như cô cũng không thể nào nói, bọn trẻ lớn lên đẹp, bởi vì bọn nhỏ thật sự rất khó coi!
Khương Thư Lan có hơi khâm phục Từ Mỹ Kiều, cái miệng này của chị ta đúng là lợi hại.
Cô cười cười: “Vậy tôi mượn cát ngôn của chị.”
“Chuyện lần đó, cảm ơn đội trưởng Triệu nhà chị.”
Mặc dù quan hệ giữa cô và Từ Mỹ Kiều không tốt, nhưng đêm hôm khuya khoắt, đội trưởng Triệu có thể đến nhà bọn họ hỗ trợ, đây cũng đủ để cho người ta cảm kích.
Từ Mỹ Kiều thấy cô thật lòng như vậy, cô ta không hề tươi cười giả dối như trước nữa, cô ta thấp giọng nói: “Lão Triệu nhà tôi nói, mặc kệ giữa phụ nữ chúng ta có mâu thuẫn gì, nhóm chị dâu hay nhóm em dâu, ai mà mang thai, người đàn ông trong nhà lại đi chiến trường, thì mặc kệ là chị dâu hay em dâu, bọn họ đều sẽ hỗ trợ.”
Dừng một chút, cô ta nhìn thoáng qua Khương Thư Lan với vẻ mặt phức tạp: “Sau đó bọn họ sẽ giao lại người một cách hoàn hảo về trong tay chiến hữu.”
Đây là trách nhiệm của mỗi một người bọn họ.
Chiến hữu không ở nhà, vậy bọn họ sẽ thay thế chiến hữu quan tâm vợ con.
Cho đến khi chiến hữu trở về.
Nếu chiến hữu vẫn không về, bọn họ sẽ chiếu cố vợ con người đó, cho đến khi con người đó trưởng thành.
Đây là hứa hẹn giữa anh em bọn họ, Khương Thư Lan nghe xong cũng sửng sốt.
“Cô cảm thấy ngoài ý muốn hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận