Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 833:

Rất nhiều lần, bà cụ Na đều định nói, đem bốn đứa trẻ đều để ở nhà, bà hỗ trợ trông cũng được.
Kết quả, vừa nghe thấy bọn họ nói hôm nay chính là đi chụp ảnh gia đình, ngay lập tức đem lời này nuốt lại.
Ảnh chụp cả gia đình, không phải chính là một thứ lưu giữ hạnh phúc sao.
Trẻ con cũng là một phần tử trong gia đình, đây chính là thành viên mới.
Nhìn một đám người trẻ tuổi bọn họ, người lớn ôm người bé, bà cụ Na không nhịn được mà quay sang nói với hai vợ chồng mẹ Khương: “Hai người còn hưởng phúc về sau.”
Những người già trên đảo này tới tuổi của bọn họ, cơ bản đều ở nhà làm việc nhà, còn bị con cái ghét bỏ già rồi vô dụng.
Còn chuyện mang theo bố mẹ già cùng nhau ra ngoài chụp ảnh gia đình, đó thực sự là chuyện hiếm có.
Nghe được bà cụ Na nói, mẹ Khương không nhịn được mà mặt mày hớn hở: “Con rể tôi cùng con gái hiếu thuận mà, nói là mang hai chúng tôi đi chụp ảnh, rồi mang chúng tôi đi mua hai bộ quần áo.”
Quần áo hay không, bọn họ lớn tuổi, có hay không cũng không sao cả. Nhưng mà thái độ của con rể và con gái làm cho bọn họ rất là hưởng thụ.
Người già giống trẻ con, còn không phải là càng lớn tuổi càng thêm giống đứa trẻ sao, thích khoe ra. Trẻ con khoe người lớn trong nhà mua cho cái gì, mà người già lại khoe ra con cái trong nhà mua cho cái gì.
Nghe xong lời này, bà cụ Na càng thêm hâm mộ.
Đội trưởng Na bên cạnh đột nhiên nói: “Mẹ, hay là mình cũng cùng đi đi, cả nhà chúng ta cùng nhau chụp cái ảnh gia đình.l
Bọn họ cũng rất nhiều năm rồi không chụp, lần chụp trước vẫn là trước khi lên tới đảo.
Bà cụ Na chần chừ. Bà không phải người thích ra khỏi nhà.
Mẹ Khương bên cạnh liền theo đó mà xúi giục: “Đi chứ sao không, chị à, chị cũng chỉ lớn hơn tôi ba hoặc năm tuổi, có gì mà sợ?”
“Chị xem bên chúng tôi còn già già trẻ trẻ, nhỏ nhất còn vừa mới đầy tháng đây!”
“Bây giờ chị không đi, càng về sau càng già, đừng nói đi Dương Thành, chị muốn ra khỏi cửa nhà còn khó khăn”.
Người già bọn họ, sống được ngày nào là hay ngày đấy.
Sống lâu một ngày là lời một ngàn.
Bà cụ Na có chút tâm động, Miêu Hồng Vân bên cạnh cũng nói: ‘Mẹ, đi đi thôi, chúng ta cùng đi, mẹ xem em Thư Lan đều có mẹ cùng đi chợ, hai bọn con và Tây Quan lại không có, mẹ ngẫm lại xem, như vậy có phải chúng ta là đứa trẻ không ai muốn sao??”
Cũng mất công Miêu Hồng Vân nói được lời như vậy.
Tới cái tuổi này của bà cụ Na cùng mẹ Khương, trên cơ bản ra cửa đều là trói buộc người trẻ tuổi.
Ngôn ngữ không thông, chân cẳng không tiện, sức lực thì ít mà yêu cầu con cái ở bên cạnh kiên nhẫn giúp đỡ thì nhiều.
Thấy con trai và con dâu đều nói như vậy, bà nói: “Vậy mẹ cũng đi sao?”
Đã thật nhiều năm, bà không có ra khỏi nhà!
Bà cụ Na cũng không cần trở về thay quần áo, cả đời bà luôn là người có thể diện. Hình dạng quần áo mặc trên người, đầu tóc buộc gọn, đều là tùy thời có thể đi ra ngoài.
Nhìn thấy bà cụ Na cũng bị thuyết phục, Khương Thư Lan không nhịn được cười: “Vậy chúng ta đi cùng nhau, càng nhiều người càng vui.”
Không khí náo nhiệt, thời điểm Vương Thủy Hương tới đây tụ họp cùng bọn bọ, nhìn thấy đội hình lớn này thì lập tức cả kinh.
“Mọi người đây là muốn đi thăm người thân sao?” Còn chưa từng thấy đến mức rầm rộ như vậy.
“Mang trưởng bối ra ngoài chụp bức ảnh gia đình.”
Nghe được lời này, Vương Thủy Hương lập tức hiểu rõ.
Đoàn người đi tới bến tàu, bởi vì bà cụ Na là phát sinh thêm ngoài, lại một mình đi bộ đội thông báo, lấy thêm một vé tàu người nhà.
Khoảng cách Khương Thư Lan ra biển lần trước, cô cảm thấy dường như đã gần một năm trôi qua.
Lúc trước cô ngồi chính là thuyền nhỏ, cũng chính là cảnh tượng chưa quá một năm. Hiện tại thuyền nhỏ đổi thành thuyền lớn hai tầng, trên dưới chia ra làm khoang khách cùng kho chứa hàng chuyên dụng .
Bạn cần đăng nhập để bình luận