Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 835:

Lúc này mới nói: “Đúng vậy, ảnh chụp trong ngày không lấy luôn được. Chúng ta nghĩ chờ ngày mai lấy ảnh, nhân tiện đem ảnh chụp gửi ra ngoài luôn.”
“Nếu mọi người không còn việc gì, vậy trước khi trời tối kịp chuyến tàu cuối cùng thì về nhà trước đi ạ.”
Hai người Vương Thủy Hương cùng với Miêu Hồng Vân quay mặt nhìn nhau, nhưng đội trưởng Na thật ra không sao cả, anh ta cảm thấy ở lại một đêm cũng tốt, không ở cũng không sao cả.
Vương Thủy Hương nhanh chóng đưa ra quyết định: “Chị không ở được, đêm nay chị lấy vé tàu trở về.”
Trong nhà cô ấy có bốn đứa trẻ, chỉ dựa vào tiền trợ cấp của một mình chồng, tuy rằng chị ấy có thể nhận một chút việc trong xưởng, nhưng trong nhà còn rất nhiều việc, còn phải định kỳ về chiếu cố bố mẹ già.
Chị ấy thực sự là không ở lại được.
Hơn nữa, kinh tế trong nhà cũng rất khó khăn, đêm nay ở lại, tiền có thể đủ cho bọn trẻ mua bút sách vở.
Vương Thủy Hương nói ra lời này, Miêu Hồng Vân lại do dự, bà lão Na liền tiếp lời: “Buổi tối chúng ta cũng trở về, mẹ quen giường, ở bên ngoài ngủ không quen.”
Lời này vừa nói ra, Miêu Hồng Vân nhanh chóng quyết định: “Vậy Thư Lan, chúng ta liền đi về trước nhé.”
Khương Thư Lan ừ một tiếng: “Được ạ.”
Mỗi người đều có việc cá nhân, thực sự không cần miễn cưỡng.
Bọn họ đi nhà khách nghỉ một phần chính là vì Khương Thư Lan thuận tiện cho bọn nhóc uống sữa, đổi tã.
Ở bên ngoài thật sự không thuận tiện.
Lúc trước ở trên thuyền có đổi qua một lần, nhưng rõ ràng chỗ mông của Nháo Nháo đã ướt dầm dề.
Bởi vì đích đến không giống nhau, bọn họ liền chia nhau ra hành động.
Nhóm Khương Thư Lan đi nhà khách, còn lại nhóm người Miêu Hồng Vân bọn họ trước tiên đi dạo trên đường một vòng, hỏi thăm tin tức cùng con đường, đi chợ chỗ nào mua hàng tết giá tiện nghi.
Đến nhà khách, Chu Trung Phong thuê hai gian phòng.
Một gian cha Khương mẹ Khương ở cùng hai đứa trẻ, một gian là anh cùng với Thư Lan mang theo Nháo Nháo và An An.
Nhưng lúc trả tiền, mẹ Khương ngầm hỏi thăm, vừa nghe nói một ngày hết một đồng hai, bà ấy lập tức đau lòng một trận.
Khương Thư Lan lại nói: “Mẹ, đây vẫn là do Chu Trung Phong dùng chứng nhận sỹ quan bộ đội thuê, nếu như không có chứng nhận sĩ quan thì phải một đồng năm đó!” Như thế này người ở làm sao nổi.
Vừa nghe như vậy, dường như cảm thấy bớt đau lòng hơn hẳn.
Chờ lấy được chìa khóa, bọn họ liền vào phòng. Khương Thư Lan tức khắc đánh giá một phen, phòng ở đơn, một chiếc giường lớn, bên cạnh còn để hai cái ghế sô pha bằng da, trên bàn trà là khăn trải bàn màu trắng chạm rỗng hoa văn.
Đây xác thực chính là Dương Thành.
Nhà khách huyện Bình Hương bọn họ tuyệt đối không có kiểu dáng mới lạ như này.
Khương Thư Lan chỉ nhìn thoáng qua liền vội vàng cởi bỏ quần áo, trước tiên cho hai tên nhóc bú sữa, từng đứa uống xong liền giao cho Chu Trung Phong đổi tã.
Hai người phối hợp cực tốt, hầu như không có dừng lại lúc nào.
Lần cho bú này liền qua một giờ. Chờ thời điểm ra ngoài là đã hơn mười giờ.
Vốn dĩ hơn tám giờ liền đến Dương Thành, dây dưa một lúc, thời gian liền trôi qua.
Quán chụp ảnh.
Thời điểm Khương Thư Lan đi, bà lão Na cùng với đội trưởng Na và Miêu Hồng Vân ba người đã ngồi ở chỗ kia, bắt đầu chụp ảnh gia đình.
Bọn họ ở bên trong, đội trưởng Na cùng Miêu Hồng Vân đều có chút câu nệ, ngược lại bà lão Na lại thoải mái nhất, trên mặt là nụ cười khéo léo, trên đầu tóc bạc vốn gọn gàng, nhìn thế nào đều là một lão bà hiền từ.
Tranh thủ lúc bọn họ chụp ảnh, Khương Thư Lan nhéo vào tay mẹ Khương dạy bà: “Mẹ, nhìn thấy bà lão Na không? Lát nữa người liền học theo bọn họ mà làm, cứ thoải mái, không cần khẩn trương, như vậy ảnh chụp ra mới tự nhiên.”
Đừng thấy cha Khương mẹ Khương một đống tuổi, đời này của bọn họ thật đúng là chưa từng chụp ảnh.
Cho dù thời điểm hai người họ kết hôn cũng không bỏ được mà tiêu tiền đi chụp một bức làm kỉ niệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận