Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 874:

"Nếu bọn chị mua hàng, chắc chắn là mua hàng sòng phẳng số lượng lớn."
Sau đó nữ đồng chí kéo tay Khương Thư Lan, giọng điệu chứa vài phần tha thiết: "Nếu có thể thì đồng chí nhỏ, chị mong là em có thể giúp bọn chị một việc."
Lần này chị ta đến Dương Thành là vì mua sắm phúc lợi cho đơn vị.
Kết quả thống kê mà bên công hội cung cấp là phải phát chút trái cây cho đơn vị của mọi người, làm suốt cả mùa đông rồi.
Còn không phải muốn thu chút lợi nhuận hay sao? Thế nhưng bây giờ là tháng hai, mùa xuân thời tiết se lạnh, chỗ nào có trái cây kia chứ?
Quýt táo thật ra là có, nhưng bọn họ không đặt hàng trước được, căn bản không lấy được danh ngạch.
Lúc này mới muốn đến Dương Thành xem thử. Kết quả Dương Thành cũng trụi lủi, trái cây chẳng còn nhiều.
Coi như lại là một chuyến công cốc.
Hiệu quả của lời nói trước đó của Khương Thư Lan còn chẳng phải là vì nâng giá trị của mớ mứt kia à.
Để đối phương rơi vào tình trạng gấp gáp. Giờ thấy không, mắc câu rồi đó.
Khương Thư Lan nhanh chóng tính toán vụ làm ăn này, sau khi tính xong, cô phát hiện hoàn toàn có thể làm thế.
Mà phi vụ làm ăn này cô cần phải nắm chắc trong tay. Vì thế Khương Thư Lan cười nắm tay nữ đồng chí.
"Chị gái này, nếu chị muốn thì… nể tình chúng ta đồng hành suốt một đường, em có thể đưa cho chị phương thức liên lạc của bộ đội trên hải đảo, nếu vận khí tốt thì không chỉ mua được mứt thôi đâu, còn có cả đồ biển với trái cây đóng hộp nữa ấy chứ."
Mỗi lần Khương Thư Lan nói một câu, hai mắt đối phương lại sáng hơn vài phần, nhanh chóng đưa ra kế hoạch cho vụ làm ăn này.
Đơn vị của bọn họ không có con đường mua bán như Cung Tiêu Xã hay lầu Bách Hoá, là yếu điểm tự nhiên của họ.
Nhập hàng từ Cung Tiêu Xã và bách hoá đại lâu, không những phải cầu ông cầu bà, đã vậy còn bán rất mắc.
Ai mà ngờ lại gặp được ngay ở người đồng hành trên đường về, thế nhưng quanh co như vậy.
"Đây là hàng hoá của bộ đội ở hải đảo sao?"
Khương Thư Lan gật đầu: "Đúng vậy, hàng hoá của bộ đội, chồng e, cũng là quân nhân."
Hai từ quân nhân này phảng phất như sự bảo đảm tuyệt đối, lập tức khiến lòng cảnh giác của Hồ Vịnh Mai hạ xuống mức thấp nhất.
"Được rồi được rồi, đồng chí, chị thay mặt mọi người ở tổng xưởng cán thép của bọn chị cảm ơn em."
Nữ đồng chí nói lời cảm ơn với Khương Thư Lan: "Chị là Hồ Vịnh Mai ở bộ phận mua sắm, nếu em không chê, khi nào rảnh rỗi có thể ghé tổng xưởng cán thép của bọn chị ngồi chơi."
Đến nỗi chuyện người địa phương bài xích người bên ngoài. Điều đó không tồn tại.
Bài xích người bên ngoài, chẳng khác nào bỏ lỡ mối làm ăn của mình.
Vả lại đôi vợ chồng son trẻ tuổi này có thể mua được vé giường nằm, đã vậy còn là loại giường tầng dưới. Dù sao Hồ Vịnh Mai chị ta lấy danh nghĩa của nhà nước đi công tác cũng không thể giành được vé giường nằm.
Thế lực sau lưng của đôi vợ chồng son này có thể thấy được không giống người thường.
Càng đừng nói bộ dạng của đôi vợ chồng son này trông rất tuấn tú xinh đẹp, dáng người cũng xuất chúng. Khí chất toàn thân ấy không giống như kẻ một gia đình bình thường có thể nuôi dưỡng được.
Khương Thư Lan mỉm cười, cũng nhiệt tình nói theo: "Chị Hồ à, em cũng cảm thấy vừa gặp chị mà như đã quen từ lâu vậy đó."
Cô kéo tay Hồ Vịnh mai, tỏ vẻ thân thiết vô bờ.
Chu Trung Phong đứng bên cạnh: "..."
Quả nhiên ngay giây sau đã nghe thấy Khương Thư Lan cười khanh khách dò hỏi: "Chị Hồ à, nếu nhà máy của các chị muốn mua, đại khái sẽ mua sắm với số lượng bao nhiêu chị nhỉ?"
"Không tính chuyện khác, em gọi chị một tiếng chị thì vụ này chắc chắn bọn em sẽ nhận, có phải không Trung Phong?" Khương Thư Lan liếc mắt ra hiệu với Chu Trung Phong.
Bộ đội xây dựng nhà máy, chia hoa hồng cho Khương Thư Lan, vậy nghĩa là khi hàng hoá của nhà máy bán được càng nhiều thì tiền chia cho Thư Lan cũng càng nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận