Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 994:

“Đơn đặt hàng nơi này tôi có một phần, có thể dự phòng.”
“Hiện tại quan trọng là xảy ra chuyện lớn như vậy, bộ đội đưa ra phương án giải quyết ra sao?”
Sĩ quan hậu cần lắc đầu: “Tiền tuyến đã xảy ra chuyện, mấy ngày nay tư lệnh Cao cùng sư trưởng Lôi đều vì sự tình tiền tuyến mà bôn ba, không rảnh chút nào để lo việc của nhà máy chúng ta.”
Bộ đội trên hải đảo này nhiệm vụ chính vẫn là bảo vệ quốc gia.
Mở nhà máy chỉ là sự việc bên ngoài.
Khương Thư Lan hít sâu một hơi: “Được, tôi đã biết rồi.”
“Tôi đi tìm sư trưởng Lôi, anh triệu tập toàn bộ lãnh đạo các xưởng, buổi chiều 3 giờ, chúng ta mở cuộc họp.”
Không thể lại kéo dài thêm nữa.
Sĩ quan hậu cần: “Không thành vấn đề.”
Cậu ta chỉ cảm thấy Khương Thư Lan trở về, giống như là người tâm phúc đã trở lại vậy.
Không phải sĩ quan hậu cần năng lực không cao, mà mỗi người đều có thế mạnh riêng.
Thế mạnh của cậu ta không phải ở mặt này.
Khương Thư Lan tìm được sư trưởng Lôi, vừa vặn bên kia chỗ Chu Trung Phong vừa họp xong liền ra ngoài, sư trưởng Lôi xem như có khoảng thời gian trống.
Khương Thư Lan trực tiếp cầm theo đơn đặt hàng tiến vào: “Sư trưởng Lôi, nếu nhà máy bên kia xảy ra chuyện, mà bộ đội bên này tạm thời không có thời gian quản, cháu liền sắp xếp điều hành trước tiên.”
Sư trưởng Lôi còn đang uống nước, nghe thấy vậy thì sửng sốt, có vài phần ngượng ngùng.
“Tiểu Khương à, không phải bộ đội mặc kệ, mà là thực sự không có thời gian, ngay cả sĩ quan hậu cần bên này đều bị chúng ta gọi về để đi tiền tuyến tiếp viện.”
Khương Thư Lan gật đầu: “Cháu biết.”
Cô lấy từ trong túi ra 28 phần hợp đồng, đưa đi qua: “Đây là đơn đặt hàng kí tại thủ đô, ngài có muốn xem qua không?”
Sư trưởng Lôi nhìn thoáng qua độ dày của túi, liền biết đơn đặt hàng không hề ít.
Vốn là sự tình nên vui mừng, nhưng nghĩ đến nhà xưởng bị thiêu hủy, làm cho đầu của ông cũng theo đó mà đau.
“Tiểu Khương, lần này cháu thay bộ đội kí được đơn đặt hàng lớn, vốn nên là một sự kiện vui mừng, nhưng nhà xưởng bên này của bộ đội xảy ra chuyện, thật sự là kéo chân sau. Nếu như cháu tiếp nhận chuyện này, nên xử phạt thì xử phạt, bộ đội bên này sẽ không có bất luận ý kiến gì.”
Nói xong, lại cảm thấy dường như vẫn chưa đủ, mà có chút cứng nhắc.
Sư trưởng Lôi lại nói tiếp: “Chờ cửa ải khó khăn lần này qua đi, bộ đội nhất định sẽ cho cháu giấy khen.”
Khen hay không khen, Khương Thư Lan không để bụng. Ba cái nhà máy của bộ đội trên đảo cũng coi như là một tay cô nhìn xây dựng lên, cũng có một phần tâm huyết của cô.
Cô đứng dậy: “Vậy cháu liền toàn quyền tiếp quản, đến lúc đó có người không nghe lời, cháu liền trực tiếp xử phạt, ngài đừng đau lòng là được.”
Sư trưởng Lôi: “Không đâu, không đâu.”
“Cháu cứ việc thoải mái mà xử lý, có việc gì xảy ra, chú làm chỗ dựa cho cháu.”
Khương Thư Lan vâng một tiếng, sau đó liền xoay người rời đi.
Chờ sau khi cô đi rồi, sư trưởng Lôi lau mồ hôi, chỉ cảm thấy Tiểu Khương đi một chuyến đến thủ đô, như thế nào mà khi trở về lại biến hóa lớn như vậy.
Trước đây nhìn thấy cô là một cô gái ôn nhu an tĩnh, hiện tại lập tức có thêm vài phần mạnh dạn quyết đoán.
Sư trưởng Lôi làm sao biết được, Khương Thư Lan vì bắt lấy thị trường thủ đô này, không nói mất một lớp da, mà thay da đổi thịt cũng không quá.
Mỗi ngày cùng những người đó tinh tế giao tiếp, do dự cùng ôn nhu, không có bất kì tác dụng gì.
Thứ duy nhất có tác dụng chính là năng lực.
Khương Thư Lan rời khỏi văn phòng của sư trưởng Lôi, liền trực tiếp đi tới chỗ ước định mở họp với sĩ quan hậu cần.
Nơi này đã tập trung đầy đủ người hết rồi.
Mười mấy con người, xem như nòng cốt bốn cái nhà máy.
Khương Thư Lan vừa tiến vào, liền nhìn lướt qua tất cả mọi người: “Đều tới đủ rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận