Thập Niên 70 Nàng Dâu Là Thanh Niên Tri Thức

Chương 100. Chăm sóc trên giường 6

Chương 100. Chăm sóc trên giường 6

Bác sĩ cười nói có thể, chỉ là cần nhẹ nhàng một chút, không thể đè vào bụng, không đến nỗi không được động vào bụng, phải nắm vững sức lực. Hơn nữa anh cũng có thể nhịn, tâm trạng vợ anh mới có thể thỏa mãn.

Trong lòng Vệ Thế Quốc cười, nhưng trên mặt rất bình tĩnh nghe chị anh dặn dò.

Sau đó anh tỏ vẻ mình rất ấm áp, cởi áo khoác ra, bên trong lộ ra một chiếc áo len có hình quốc kỳ: "Em dâu mua cho em sao?" Vệ Thanh Mai kinh ngạc hỏi.

"Không phải mua, là chính tay vợ em đan." Vệ Thế Quốc như lơ đãng nói.

Vệ Thanh Mai vui vẻ khen: "Tay nghề này của em dâu không thể chê, em nói xem sao lại may mắn như vậy, sao có thể trùng hợp cưới được một cô vợ vừa đẹp vừa khéo tay như vậy chứ?"

Vệ Thế Quốc được khen như vậy toàn thân rất thoải mái, dễ chịu như thể được uống thuốc đại bổ. Trong lòng Vệ Thanh Mai còn không hiểu em trai của chị ấy sao, trong lòng cũng cười thầm.

Trong lòng chị cũng cực kỳ hài lòng, nếu không chọn được cô em dâu này, chị sẽ rất thương thay em trai chị!

“Nhà không có trứng gà, em chờ chị một chút, chị vào thôn đổi lấy chút cho em." Cuối cùng Vệ Thanh Mai nói.

"Không cần, nhà có." Vệ Thế Quốc cự tuyệt.

Nán lại một lúc, Vệ Thế Quốc chuẩn bị trở về, hỏi xem hai đứa cháu ngoại có muốn về nhà mình ở mấy ngày hay không, hai tên nhóc cực kỳ thích thú.

Nhưng Vệ Thanh Mai không cho phép, nói: "Mợ các con đang mang thai, lấy đâu ra sức lực chiêu đãi hai đứa các con? Không cho đi, chờ hết năm, đến lúc đó, đưa hai đứa nhóc các con đến chúc tết mợ."

Mặc dù rất thất vọng, nhưng có thể tới nhà cậu chúc tết cũng là một lời cam kết rất tốt rồi cho nên cả hai cũng rất thỏa mãn.

Vệ Thanh Mai tới sân nuôi heo bên này tìm bà nội, lúc ôm lấy con gái từ trên lưng bà nội xuống mới nói chuyện em trai cô muốn mua một con dê.

"Một con ăn hết không?" Quả phụ Trần kinh ngạc nói.

"Em dâu con mang thai, nghi là sinh đôi, cần bồi bổ nhiều một chút. Vệ Thanh Mai nói.

Quả phụ Trần kinh ngạc nói: "Thật sao?"

"Ngày hôm qua lên thị trấn kiểm tra rồi." Vệ Thanh Mai nói.

Quả phụ Trần gật gật đầu nói: "Thật tốt, con yên tâm chuyện này để mẹ lo liệu, chắc chắn sẽ đi tìm lão đội trưởng chọn một con dê béo để giữ lại."

Cậu của cháu trai bà có thể đi tới cuộc hôn nhân này, nhiều năm qua cũng khó có thể giúp đỡ như vậy, bây giờ thế nào cũng phải giúp.

Vệ Thanh Mai để cho bà tiếp tục bận rộn, chị ôm con gái quay về, những thứ khác không giúp được em dâu, nhưng trứng gà chị có thể đi tìm người trong thôn để đổi lấy được một ít mang về. Bao nhiêu cũng là tấm lòng.

Cuối cùng đổi được hai cân trứng gà, giấu hai đứa con trai, Vệ Thanh Mai liền mang theo bé gái tới. Vệ Thế Quốc vừa về đến nhà không bao lâu, Vệ Thanh Mai đã ôm con xách trứng gà tới ngay sau đó.

"Chị?" Vệ Thế Quốc hơi sửng sốt, nói: "Sao còn đặc biệt tới đây?"

"Chị ở nhà cũng nhàn rỗi, coi như là tới đây thăm một chút." Vệ Thanh Mai cười nói.

Tô Tình cũng mặc quần áo vào đi ra, thấy Vệ Thanh Mai cười nói: "Chị mau vào nhà, bên ngoài rất lạnh." Lại nhìn về phía Trần Gia Châu: "Đây chính là Châu Châu sao?"

"Phải." Vệ Thanh Mai cười rồi đi vào với cô.

Tô Tình đón lấy cháu gái ngoại, nhưng Vệ Thanh Mai tránh được, nói: "Giờ em đang có bầu, trẻ con không hiểu chuyện đá chân lung tung, em đừng ôm."

Tô Tình cười một tiếng, không miễn cưỡng nữa, chị biết trong bụng cô hiện giờ có hai đứa trẻ.

"Sao còn phải mang trứng gà tới? Nhà có còn gì nữa không, chị mang về cho cháu ngoại ăn." Tô Tình nói.

"Nhà còn ba con gà mái, không sợ không có trứng gà ăn." Vệ Thanh Mai cười nói, ánh mắt quan sát bụng của cô, bên này lại có vợ của lão Vệ sinh đôi, nhà họ Vệ chưa từng có ai sinh đôi, đằng này còn một thai hai đứa trẻ đương nhiên rất hiếm.

Thấy ánh mắt của chị, trong lòng Tô Tình thầm mỉm cười, sau khi mời chị ngồi trên giường liền đi rót ngay cho chị một cốc nước đường đỏ, cũng rót cho cháu gái ngoại một cốc sữa lúa mạch. Vệ Thế Quốc đón lấy cháu gái ngoại ôm vào trong ngực đút cho con bé uống sữa lúa mạch, anh rất cẩn thận nhẹ nhàng, hiển nhiên, đây là đang luyện tập cách làm cha đây mà.

"Anh xem con bé nóng nảy, còn đút chậm như vậy." Tô Tình buồn cười nói.

"Trẻ con không thể uống quá nhanh, cứ từ từ." Vệ Thế Quốc nói.

Vệ Thanh Mai lại dặn dò một lần, để cho Tô Tình không cần làm việc nặng, hơn nữa đang là mùa đông, trên đất dễ đóng băng, đi bộ cũng phải đặc biệt coi chừng mới được.

Tô Tình đều ghi nhớ từng lời, nói: "Trưa nay chị ở lại ăn cơm, đừng về."

Vệ Thanh Mai lắc đầu: "Chị cũng phải về, bà nội và chồng chị không rảnh ở nhà nấu cơm, ta còn phải trở về nấu."

Cũng đã không còn nhiều thời gian, chị không chờ thêm nữa, đợi con gái

uống xong sữa lúa mạch thì đi.

Để lại trứng gà, nhưng Tô Tình lại đưa cho Vệ Thanh Mai một miếng thịt khô: "Chị đem về cho mấy đứa cháu ngoại ăn."

"Chúng nó ăn cái này làm gì, hiện giờ em đang mang bầu dĩ nhiên mới phải ăn." Vệ Thanh Mai không nhận lấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận